Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 363. Trang Triều Dương gặp chuyện 1

Chương 363. Trang Triều Dương gặp chuyện 1Chương 363. Trang Triều Dương gặp chuyện 1
Đêm qua trời mưa mùa thu, thời tiết có chút se lạnh, Mạt Mạt mở cửa sổ ra một chút để thay đổi không khí rồi vội đóng lại, nằm trên giường quấn chăn, mí mắt phải không ngừng giật giật, cô cảm thấy hơi hoảng, luôn cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Mạt Mạt nằm không nổi nữa bèn tìm vải bông mới để làm tã, tã dễ làm một lúc là xong, lúc rảnh rỗi Mạt Mạt lại cảm thấy hoảng loạn, cô chỉ biết ép mình bận rộn, lật tung bông, làm chăn nhỏ cho con.
Cứ như vậy cả buổi sáng trôi qua, buổi trưa Mạt Mạt nấu cơm, đến giờ cơm mà Trang Triều Dương vẫn chưa về. Cô ngồi vào bàn nhìn đồng hồ chằm chằm, đã quá giờ nghỉ trưa, Trang Triều Dương vẫn chưa quay về.
Mạt Mạt không thể ngồi yên được nữa, từ sau khi tái sinh trực giác của cô rất chính xác, cô mặc áo khoác định đến quân đội để xem xét.
Mạt Mạt vừa đi xuống lầu thì nhìn thấy Tôn Nhụy, khi Tôn Nhụy nhìn thấy Mạt Mạt, ánh mắt cô ta chợt lóe lên, nở một nụ cười kỳ lạ, giống như cô ta biết tại sao Mạt Mạt lại xuống lầu.
Mạt Mạt dừng lại, nhưng Tôn Nhụy lại xoay người rời đi.
Nỗi bất an trong lòng Mạt Mạt ngày càng mạnh, bước chân của cô cũng nhanh hơn. Cô còn chưa đến quân đội, Vương Thiết Trụ đổ mồ hôi đi về phía Mạt Mạt: "Chị dâu, em đang định đi tìm chị!"
Trong lòng Mạt Mạt kêu lộp bộp: "Triều Dương gặp chuyện gì sao?”
Vương Thiết Trụ ra hiệu cho Mạt Mạt sang một bên nói, Mạt Mạt chỉ có thể kìm nén sự lo lắng trong lòng, Vương Thiết Trụ lau mồ hôi: "Sáng nay doanh trưởng bị bắt đi điều tra, em muốn đến thông báo cho chị dâu nhưng em cũng bị gọi đi thẩm vấn. Em vừa ra ngoài tìm chị dâu thì chị dâu đến."
Mạt Mạt dùng đầu ngón tay đâm vào lòng bàn tay: "Tại sao Triêu Dương bị đưa đi thẩm vấn?"
Vương Thiết Trụ chửi một câu mẹ kiếp: "Là Tôn Hoa, Tôn Hoa viết thư tố cáo nói doanh trưởng là người tàn ác, không nhận cha, bức hại anh em cùng cha khác mẹ, ngược đãi mẹ kế. Sao anh ta có thể dội nước bẩn lên người doanh trưởng như thế chứ, anh ta viết như vậy đấy ạ. Thằng khốn kiếp, em thực sự muốn giết Tôn Hoa."
Mạt Mạt cắn môi, thư tố cáo rất dễ điều tra ra là thật hay giả, nhưng cô sợ có người lợi dụng chuyện này, đặc biệt là kẻ luôn muốn bắt lỗi Triều Dương, nếu có cơ hội, họ đương nhiên sẽ nói không thành có, đây mới là điều Mạt Mạt lo lắng nhất.
Thấy sắc mặt Mạt Mạt không tốt, Vương Thiết Trụ không biết an ủi thế nào, khô khan nói: "Doanh trưởng bảo em thông báo cho chị dâu rằng anh ấy không sao, chị không cần lo lắng." Mat Mat biết Trang Triêu Dương sợ cô tức giận nên mới nói như vậy, cô còn lâu mới tin, hỏi Vương Thiết Trụ: "Tất cả các thành viên của đội các cậu bị gọi đi chưa?"
Vương Thiết Trụ gật đầu: "Vâng, về cơ bản đều bị gọi tới thẩm vấn."
"Khổng Á Kiệt thì sao? Anh ta đâu?"
Vương Thiết Trụ gãi đầu: "Còn chưa đi ra."
Mặt Mạt Mạt tối sâm lại, chắc chắn lúc này Khổng Á Kiệt sẽ giậu đổ bìm leo, anh ta sẽ không nhắc đến thư tố cáo mà sẽ đáp lại vấn đề công việc của Trang Triều Dương, e rằng sự việc sẽ không công bằng.
Vương Thiết Trụ thấy sắc mặt Mạt Mạt càng ngày càng tệ, đầu óc anh ấy không nhạy bén nhưng cũng biết có chuyện không ổn: "Chị dâu, làm sao bây giờ?"
Mạt Mạt hít sâu một hơi: "Trở về doanh trại tìm người có quan hệ tốt với Trang Triều Dương, chỉ cần phản hồi đúng vấn đề là được. Nếu có người điều tra chuyện khác, đừng để bị người ta nắm được thóp, tôi sẽ tìm cách giải quyết chuyện còn lại."
Vương Thiết Trụ sững sờ nhìn Mạt Mạt, không hổ danh là em gái của Liên Thanh Bách, đến bây giờ mà vẫn bình tĩnh như vậy, nếu là cô gái khác thì đã khóc từ lâu rồi.
"Được, em đi ngay đây."
Mạt Mạt gọi Vương Thiết Trụ lại: "Chờ một chút, may ngày nay đừng tới tìm tôi. Còn nữa, hiện tại là thời điểm để khảo nghiệm tình anh em của các cậu, nếu có người từ chối thì giúp tôi nhớ rõ đó là ai, đừng làm ầm lên, chỉ cần ghi nhớ là được."
Vương Thiết Trụ: "Em nhớ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận