Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1019. Giao Hoạt 1

Chương 1019. Giao Hoạt 1Chương 1019. Giao Hoạt 1
Chu Tiếu,"Có đứa bé lười không chịu động đậy, đừng nghĩ nhiều nữa, chúng ta nhanh chóng về nhà đi, ngày mai lại phải đi học, buổi tối còn có chuyện bận rộn nữa!"
Hướng Hoa tin tưởng bác sĩ,'Được, về nhà thôi!"
Chu Tiếu nhìn thấy Liên Mạt Mạt, phản xạ có điêu kiện đỡ lấy bụng mình. Hướng Hoa ngây người ra, Mạt Mạt đau đầu, ở đây mà cũng gặp được.
Ánh mắt của Chu Tiếu chú ý đến bụng Mạt Mạt, trong lòng chua xót, cô ta hy vọng con mình là thật biết bao, có lúc mộng mị ngủ mơ sẽ nghĩ tới, có phải Liên Mạt Mạt cướp đứa con trong bụng cô ta không!
Hướng Hoa đỡ Chu Tiếu,"Đi thôi, về nghỉ ngơi thôi!"
Chu Tiếu thu hồi lại ánh mắt,"Được."
Hai người Hướng Hoa đi rồi, Triệu Tuệ cũng ngây ra,"Ban nãy là Hướng Hoa hả? Ánh mắt anh ta nhìn chị sao mà như người lạ thế? Như căn bản không hề quen biết chị vậy!"
Mạt Mạt thầm nói, kiếp này quả thực Hướng Hoa không quen biết chị, cô nói hàm hồ: "Có thể là thời gian lâu quá rồi, quên đi thôi!"
Triệu Tuệ cũng không nghĩ nhiều,'Chắc là vậy rồi."
"Thế nhé, em về trước đây, đừng tiễn nữa." "Được."
Mạt Mạt về đến nhà, đám trẻ con đi tắm rửa trước rồi, tắm rửa xong, An An kiểm tra túi xách của mình, Mạt Mạt ngồi bên cạnh con trai út, nhìn cho vào túi xách từng thứ từng thứ một,'Mấy hôm nay đi học, con thấy thế nào?"
An An vui vẻ nói: "Cực kì thích luôn, con có mấy người bạn mới lận! Đợi có thời gian, mẹ, con đưa tụi nó về nhà chơi nhé?"
Mat Mat cười,"Đương nhiên là được rồi."
"Tốt quá rồi, mẹ thật là tốt."
Mạt Mạt nhìn con trai út đang vui vẻ, An An đã là học sinh cấp một rồi, học lớp hai, là học sinh nhỏ tuổi nhất của lớp hai. An An vốn có thể học lớp bốn nhưng bị Trang Triều Dương áp chế lại.
Từ khi xảy ra chuyện Phạm Đông, Trang Triều Dương không mong muốn con trai mình quá xuất chúng giỏi giang, đặc biệt là An An, đứa bé này đặc biệt, vẫn cần phải khiêm tốn mới tốt.
Tuy An An không hiểu nỗi lo lắng của cha mẹ lắm, nhưng An An là một đứa bé nghe lời, ngoan ngoãn học lớp hai, tuy rằng có chút thay đổi nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận được, nếu như quá khiêm tốn mới khiến người ta nghỉ ngờ đó!
Các con vê phòng đi ngủ hết, Mạt Mạt tắt đèn phòng khách, đi vào phòng ngủ nằm lên giường, đem hết đồ trang sức trong không gian ra ngoài.
Trước mặt Mạt Mạt đều là đồ trang sức, có món là được me cho, bà ngoại cho, còn có Trang Trieu Dương cho, đều để hết trên giường. Mạt Mạt bấm đốt ngón tay, xem ra phải mua két bảo hiểm về rồi, những thứ này cứ để trong không gian mãi cũng không phải cách tốt.
Chuyện này vẫn cần phiền đến Thẩm Triết, Mạt Mạt nhắm mắt, không gian đã không được sử dụng hẳn hoi, đồ trong không gian đã ít đi phần lớn, đồ ăn đã được ăn hết, bây giờ ở chợ đều mua được hết, Mạt Mạt cũng không tích trữ đồ trong đó nữa.
Trong không gian còn thừa một ít đồ của tương lai, cả một không gian trống rỗng, Mạt Mạt cảm ơn không gian đã giúp đỡ cô nhiều năm nay, có lẻ sau này, không đến lúc bất đắc dĩ, Mạt Mạt sẽ không sử dụng không gian nữa.
Mạt Mạt vốn cho rằng, ở thời đại này không có camera, không có thiết bị giám sát, cô sử dụng không gian rất an toàn, nhưng chuyện của Phạm Đông đã nói cho cô biết, chỉ cần có người dụng tâm để bụng thì có cẩn thận nữa cũng sẽ bị phát hiện.
Trang Triều Dương kìm chế An An không để cậu bé phát triển, chẳng lẽ không lo lắng về cô, Mạt Mạt thực sự sợ hãi, sợ Phạm Đông không chết tâm, sợ Phạm Đông biết càng nhiều thì sẽ càng chú ý đến cô nhiều hơn.
Mạt Mạt vẫn luôn tâng bốc rằng, thế giới này không có ke ngốc, không phải bạn trọng sinh, trí thông minh của tất cả mọi người đều bị giảm, trí thông minh của bọn họ vĩnh viễn ở đó, sự bất thường của bạn sớm muộn sẽ khiến mọi người chú ý tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận