Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 350. Máu lạnh 2

Chương 350. Máu lạnh 2Chương 350. Máu lạnh 2
Máu lạnh 2
Trang Triều Dương ho khan một tiếng: "Được rồi, anh sẽ nói cho em biết. Bà ta bị đuổi ra khỏi cổng, không dám vào gây chuyện nên khập khiêng trở về rồi. Hôm nay anh bảo Lý Thông đến thôn Tiểu Câu làm việc, nhân tiện điều tra Ngô Mẫn. Đúng là Ngô Mẫn đã bị báo ứng và bị đuổi ra ngoài, con trai của chủ nhiệm Tôn đã dùng dao. Ngô Mẫn sợ hãi nên đồng ý ly hôn, nhưng bà ta không đấu lại con trai chủ nhiệm Tôn, trắng tay rời đi."
Trang Triều Dương dừng lại một lúc mới nói tiếp: "Hôm qua bà ta quỳ hơn một tiếng đồng hồ, chân sưng tấy không thể xuống khỏi giường, đồ ăn cũng không mang về. Liên Thu Hoa cũng nhiều lần nhân cơ hội này hành hạ bà ta."
Mạt Mạt thật sự bội phục Trang Triều Dương, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà anh đã biết chỉ tiết như vậy: "Cái này gọi là tự làm tự chịu."
Trang Triêu Dương múc canh cho Mạt Mạt: "Đừng nói chuyện của bọn họ nữa, mau ăn đi, canh nguội rồi."
"Ừ"
Buổi chiều Mạt Mạt ngủ một giấc, hai giờ chiều nhào bột, sau đó Mạt Mạt mới bắt đầu hấp bánh bao, cô muốn hấp trước để mang sang cho chị dâu và bạn bè một ít. Bánh ma Mat Mat hấp không phải chỉ có bột mì mà là trộn bột ngô và bột mì, thời đại này dùng bột mì làm bánh bao thì quá xa xỈ.
Về phần nhân bánh, Mạt Mạt trộn đậu cô ve với thịt xông khói, trộn giăm bông và bí xanh.
Mạt Mạt nhào xong bột, đầy cả một thau lớn. Mạt Mạt đã tính toán sai, không ngờ cô hấp ba nồi bánh lớn nhưng cuối cùng vẫn không lấp đủ khoảng trống nên cô đã hấp thêm mấy cái bánh gối đường.
Mỗi nồi hấp mười cái bánh bao lớn, Mạt Mạt làm bánh to nên hai cái là đủ cho một người lớn ăn. Mạt Mạt đếm, hai mươi sáu cái bánh bao, bốn cái bánh đường.
Sau khi hấp bánh, Mạt Mạt liếc nhìn đồng hồ, đã bốn giờ, cô lấy ra ba tờ giấy gói. Đưa cho anh trai một phần, gói sáu cái bánh và một cái bánh đường.
Một phần cho Tề Hồng bốn cái bánh bao, cái cuối cùng cho chị Vương, cũng bốn cái bánh bao.
Mạt Mạt đến nhà chị Vương trước, chị dâu Vương đang ở nhà làm nấm: "Em đến đấy à, còn tức ngực không?"
Mat Mạt cười: "Khoẻ rồi ạ. Chị dâu, em hấp bánh bao, dùng bí xanh chị cho làm nhân, mang cho chị một ít ăn thử."
Chị Vương cười nhận lấy: "Vậy chị không khách sáo."
Mạt Mạt nói: "Em về đây, còn phải mang cho chị dâu và Tề Hồng nữa." "Ư; chị không giữ em lại nữa."
"Vâng."
Mat Mat về nhà rồi đến nhà Te Hồng, Te Hồng rất vui khi nhìn thấy bao bánh. Nếu Mạt Mạt không phải đến nhà Triệu Tuệ, Tề Hồng sẽ không để Mạt Mạt đi.
Triệu Tuệ không ra ngoài, anh trai cô lại ở trong quân đội, không biết chuyện xảy ra ngày hôm qua, Mạt Mạt cũng không định nói ra, tránh Triệu Tuệ lo lắng lại nổi giận, sữa lại ít đi.
Triệu Tuệ nhìn thấy những chiếc bánh và đếm chúng: "Không phải em mang qua cho chị hết đấy chứ, nhiều quá."
"Em hấp rất nhiều, ba nồi cơ al"
Triệu Huệ nghe vậy mới yên tâm nhận lấy: "Có em ở bên cạnh thật tốt, thỉnh thoảng lại mang đồ ăn ngon cho chị. Chắc kiếp trước chị phải tích đức lắm mới có được một cô em chồng tốt như em."
Mạt Mạt mỉm cười: "Chị biết là tốt."
Triệu Tuệ: "Khi nào em có con, chị cũng sẽ chăm sóc em như vậy."
Mạt Mạt: "Vậy thì em sẽ chờ."
"Em cứ chờ đi! Chị nói được làm được."
Mạt Mạt tin vào những gì Triệu Tuệ nói, Triệu Tuệ chưa bao giờ buông lời nói suông, cô ấy nhất định sẽ làm được những gì mình nói.
Mạt Mạt ở lại đến năm giờ mới về nhà, cô còn phải nấu cháo!
Mặc dù đã gần đến tháng chín, nhưng trời lúc năm giờ vẫn còn sáng, khi Mạt Mạt quay trở lại thì gặp Liên Thu Hoa đang mang theo túi ống.
Nhìn thấy Mạt Mạt, Liên Thu Hoa nghĩ đến đôi chân sưng tấy của Ngô Mẫn, hai chân không khỏi run lên.
Tốt hơn là cô ta không nên chọc giận Liên Mạt Mạt, thế nên cô ta cúi đầu nhanh chóng đi qua Mạt Mạt.
Mạt Mạt quay lại nhìn chiếc túi ống Liên Thu Hoa đang mang, bên trong chiếc túi chứa ngũ cốc, nặng hơn mười cân, sao Ngô Giai Giai lại mượn ngũ cốc nh
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận