Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 176. Trang Triều Lộ muốn dọn đi 2

Chương 176. Trang Triều Lộ muốn dọn đi 2Chương 176. Trang Triều Lộ muốn dọn đi 2
Trang Triều Lộ muốn dọn đi 2
Buổi tối vợ chồng Liên Quốc Trung trở về phòng ngủ nghe đài, ba anh em cũng mặt dày đi theo vào nghe ké. Điền Tình tức giận dùng mắt trừng người, đáng tiếc ba anh em làm như không thấy, chỉ có thể tự mình tức giận mà thôi.
Mạt Mạt không đi góp vui, ở trong phòng bếp xào nhân làm bánh bao súp, định gửi qua bưu điện cho anh cả và Trang Triều Dương một ít.
Nửa giờ sau, nguyên liệu đã làm xong, Mạt Mạt bưng về phòng, cắt giấy kraft thành cỡ một bàn tay, ngồi bên cạnh giường gói bánh bao súp. Lần này súp có hai loại, một loại là rau tía tô, một loại là rau dại. Mạt Mạt gói xong hết toàn bộ mới thấy thật đúng là không ít, phải hơn hai cân.
Mạt Mạt kiểm tra lại bưu kiện định gửi bưu điện cho anh cả, mười quả trứng gà muối, một chai cá khô kho cay, một cân mực khô, hai đôi tất, một bộ đồ lót, hơn nữa lại thêm một cân bánh bao súp, thấy có vẻ hơi ít, Mạt Mạt suy nghĩ một chút rồi bỏ thêm bốn cái lạp xưởng nữa mới hài lòng.
Về phần thư thì đơn giản hơn, Mạt Mạt không nói chuyện đi chúc mừng sinh nhật, chỉ nói chuyện trong nhà, nói cho anh cả biết mọi chuyện trong nhà đều tốt cả, bảo anh chăm sóc tốt cho bản thân mình là được rồi. Mat Mat thu dọn phòng, khóa cửa phòng lại, lấy một cái hộp gỗ từ trong không gian ra. Trong hộp này chính là tiền cô tiết kiệm được, tính thêm hai trăm đồng mà ông ngoại đưa cho cô, Trương Ngọc Thân cho một trăm, đếm ra thì hiện tại trong tay cô đã có một ngàn hai trăm ba mươi hai đồng. Ở thời đại này thì quả thật đây là một số tiền không nhỏ.
Mạt Mạt cất tiền xong rồi lại thu vào trong không gian, có số tiền này, cô an tâm hơn không ít.
Ngày hôm sau, Triệu Tuệ tám giờ tới, mang theo hai đôi giày vải, một chiếc áo lót. Mạt Mạt cầm lấy áo lót, khen ngợi: "Chị dâu, tay nghề của cậu thật sự không tệ đấy."
"Đừng có chê cười tớ nữa mà, tay nghề của tớ như thế nào mà tớ còn không biết nữa sao, hoàn toàn không thể so sánh với cậu được."
"Chị dâu, cậu quá khiêm tốn rồi đấy."
Triệu Tuệ có chút không tự tin hỏi: "Mạt Mạt, cậu nói anh trai cậu sẽ thích sao?"
"Đương nhiên thích rồi, đây chính là do chị dâu tự tay làm, không phải áo lót bình thường mà là mang theo tình yêu. Tớ dám cá là anh cả nhất định sẽ không nỡ mặc đâu."
Triệu Tuệ đỏ mặt: "Cậu vừa về một cái liền trêu chọc tớ rồi, tớ không thèm để ý cậu nữa."
"Được rồi, được rồi, không nói nữa, cũng không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi."
"Ừ" Bưu điện không có bao nhiêu người, bưu kiện của Mạt Mạt được kiểm tra rất nhanh, trước sau chưa tới mười phút mà đã xong xuôi hết rồi.
Triệu Tuệ thấy Mạt Mạt mua một xấp phong bì: "Cậu mua nhiều như vậy làm øì thế?"
"Viết thư chứ còn có thể làm gì nữa?"
Triệu Tuệ nhẹ nhàng đụng vào bả vai Mạt Mạt: "Thành thật khai báo nhanh, có phải là cậu viết thư cho Hướng Triều Dương không?"
"Để mình sửa lại một chút, anh ấy bây giờ tên là Trang Triều Dương. Còn về phần có phải tớ viết thư cho anh ấy không thì không thể trả lời được."
"Tại sao anh ấy lại đổi họ rồi?"
"Muốn đổi liền đổi thôi."
Triệu Tuệ hỏi cả nửa ngày mà không moi ra được chuyện gì từ miệng Mat Mạt, nhìn thoáng qua thời gian: "Tớ còn có việc, đi trước đây."
"Ừ, đi đi, để tớ đi tới cửa hàng thực phẩm phụ xem một chút."
Mười phút sau, Mạt Mạt đến cửa hàng thực phẩm phụ, cửa hàng thực phẩm phụ vẫn rất đơn độc. Mạt Mạt mua đồ gia vị cần thiết, lại đi một vòng không có gì cần mua nữa mới rời đi.
Vừa ra khỏi cửa không được bao lâu liền nghe thấy phía sau hình như có người đang gọi mình, Mạt Mạt quay đầu lại nhìn, giữa hai hàng lông mày vẻ vui mừng hiện rõ.
Mạt Mạt tiến lên đón vài bước, trong giọng nói lộ ra vui mừng: "Sao anh lại trở vê?"
Trang Triều Dương nhìn chăm chú vào Mạt Mạt: "Có vài việc nên cần phải về xử lý, anh đang muốn đi gặp em đây."
Lúc này Mạt Mạt mới chú ý tới Trang Triều Lộ ở cách đó không xa, cười chào hỏi: "Chị Triều Lộ."
Thần sắc Trang Triều Lộ có vẻ mệt mỏi, nhưng khí sắc vẫn không quá tệ: "Hai đứa cứ nói chuyện đi, chị vê trước đây."
Trang Triều Dương gật đầu: "Dạ, buổi trưa em và."
Trang Triều Lộ đi xa, Trang Triều Dương nhận lấy gia vị trong tay Mạt Mạt: "Mua một chút gia vị thôi à?”
"Đúng vậy, trong nhà cũng không còn bao nhiêu nữa."
Trên đường trở về hai người không mở miệng nói chuyện, hưởng thụ sự ấm áp khó có được, thẳng đến khi vào cửa nhà Mạt Mạt, Trang Triều Dương mới mở miệng: "Chị anh ở thêm một thời gian ngắn nữa là sẽ chuyển đi rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận