Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 857. Đa Dạng Hóa 1

Chương 857. Đa Dạng Hóa 1Chương 857. Đa Dạng Hóa 1
Tay ôm quần áo của Mạt Mạt bỗng ngưng lại, nghi ngờ bản thân không nghe sai,"Quay phim?"
Trương Ngọc Linh nói,"Đúng, chính là quay phim, xin phép quay phim đó, thiết bị là đi thuê về."
Mạt Mạt vẫn không biết ngành mà Hướng Hoa ra tay đầu tiên là gì, chẳng ngờ, Hướng Hoa ra tay đầu tiên là điện ảnh.
Sạp hàng của Hướng Hoa cũng quá lớn rồi, vừa đồ ăn vừa tích trữ, giờ còn muốn làm điện ảnh.
Mắt Mạt Mạt xoay tròn, đã hiểu ra dụng ý của Hướng Hoa rồi.
Thời đại này truyền hình vẫn chưa phổ cập, muốn quảng cáo trên báo là không thể, quảng cáo trên báo ghi nhớ không sâu sắc, dựa vào truyền hình cũng không được, chẳng có bao nhiêu nhà có tivi.
Phương thức quảng cáo tốt nhất chính là điện ảnh, vì điện ảnh trực tiếp cài cắm quảng cáo, hoặc để ở đầu phim cuối phim, vé xem phim rất rẻ, một hào một vé, mọi người càng dễ tiếp nhận.
Hướng Hoa lợi dụng điện ảnh tuyên truyền quảng cáo, không chỉ kiếm tiền mà còn quảng cáo bản thân, lợi cả đôi đường.
Mạt Mạt cảm thấy, Hướng Hoa cũng có chút đầu óc, cũng không phải người không có chút năng lực nào.
Mạt Mat hỏi,'Mẹ nuôi, giờ đã bắt đầu quay phim chưa?”
Trương Ngọc Linh nói,"Chưa đâu, nói là đợi diễn viên đến đủ đã, thời đại quả nhiên thay đổi rồi, phim điện ảnh trước đây đều do phim trường quay! Giờ công ty cũng làm được, còn có thể mời được đạo diễn ở thành phố G."
Trong lòng Mạt Mạt biết, sau này sẽ có càng ngày càng nhiều, Mạt Mạt nhớ năm 82 có bộ phim điện ảnh, một hào một vé còn tạo ra được kì tích phòng vé nữal
Mạt Mạt và Trương Ngọc Linh nói chuyện một lúc, thấy hơi mệt, trở về phòng nghỉ ngơi.
Mạt Mạt nằm trên giường mềm, rất nhanh đã thiếp đi.
Sáng ngày hôm sau, Mạt Mạt thay quần áo, đem theo hai đứa bé cùng Khâu Văn Trạch ra ngoài bến cảng.
Một phần bến cảng đang xây dựng, Khâu Văn Trạch giới thiệu,"Nửa cuối năm ngoái bắt đầu xây dựng, năm sau sẽ xây dựng xong."
Mạt Mạt lấy máy ảnh ra chụp mấy tấm, những cái này đều là tư liệu.
Mạt Mạt lại chụp vài tấm bến cảng cũ, thực ra bến cảng cũ cũng rất lớn, rất cảm giác thời đại, Mạt Mạt còn có thể chụp được nhân viên vận chuyển đang làm việc.
Mạt Mạt cất máy ảnh đi, kĩ thuật bây giờ vẫn chưa đủ tiên tiến, sức người là sức lao động chính. Khâu Văn Trạch chỉ phía trước,"Trước đây tàu thuyền ở bến cảng chẳng có nhiều, giờ tàu thuyền đang nhiều lên, nhìn thấy lá cờ không, nước nào cũng có, đây đều là các công ty ngoại thương của các nước khác."
Khâu Văn Trạch tiếp tục nói: "Bên này gần thành phố G, có nhìn thấy chiếc thuyền nhỏ phía xa không, đều từ thành phố G tới đó."
Mạt Mạt gật đầu, bên này phát triển quả thực rất nhanh, năm ngoái Mạt Mạt cũng đến miền Nem, nhưng lần này đến, có thể dùng thay đổi triệt để để miêu tả rồi.
Mạt Mạt nhìn phía xa, mười mấy năm sau, phía xa đó sẽ mọc lên rất nhiều những tòa nhà cao tầng.
Mạt Mạt cười,"Cha nuôi, ban đầu con còn tưởng, cha sẽ làm ăn ở trong nước cơi"
Khâu Văn Trạch,"Cha cũng từng nghĩ tới, nhưng nhiều năm như vậy cha đều làm ở công ty cung ứng, đi khắp cả nước rồi, hiểu biết nhiều hơn các con, cá nhân muốn làm lớn trong nước thì cần vốn rất lớn, nếu con có nguồn hàng riêng, còn phải có vận chuyển, hơn nữa kỹ thuật bây giờ không ổn, nếu như là đồ ăn thì dễ bị hỏng, hỏng hóc không chừng còn lỗ vốn, còn có đường xá khá khó khăn, có nơi rất dễ đi, nhưng có những nơi đi lại khó khăn, mất thời gian, cha nghĩ trước nghĩ sau, không bằng buôn bán quốc tế, vừa có thách thức vừa có thể học hỏi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận