Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1318. Lá bài tốt 2

Chương 1318. Lá bài tốt 2Chương 1318. Lá bài tốt 2
Lá bài tốt 2
Vương Vũ còn muốn nói thêm, Triệu Đại Mỹ kéo Vương Vũ một cái, thằng bé bĩu môi không vui, làm việc trong sự bực dọc.
Mạt Mạt muốn cười, thì ra Vương Vũ cứng nhắc của kiếp trước kiếp này lại đáng yêu như vậy, Mạt Mạt ngơ ngẩn, tính cách kiếp trước của Vương Vũ được hình thành từ trải nghiệm từ lúc nhỏ, kiếp này cha mẹ đều nguyên vẹn, cuộc sống cũng không tệ nên tất nhiên vẫn là bản tính của tự nhiên.
Trong lòng Mạt Mạt rất ấm áp, cô đã thay đổi vận mệnh của Vương Vũ, thật tốt quá.
Vương Thiết Trụ lại nói: "Không nói những thứ này nữa, chúng tôi có thể tự giải quyết được."
Triệu Đại Mỹ tiếp lời: "Đúng vậy, chúng ta nói chuyện khác đi."
Mạt Mạt thấy hai vợ chồng họ không muốn nói nên đổi chủ đề khác: "Đến bên này cũng học được không ít giọng địa phương đói!"
Đại Mỹ nói: "Học cũng không ít, lúc mới đến đây giống như nghe tiếng nước ngoài vậy, đều nhờ vào suy đoán, bây giờ có thể trao đổi được rồi."
Đại Mỹ kể những chuyện thú vị khi không rành tiếng địa phương, nói một lúc liền cảm thán nói: "Bên này phát triển rất nhanh, càng ngày càng nhiều người có tiền, trong lòng cũng có sự thay đổi, trường học của Đại Hải và Tiểu Vũ cũng có sự so sánh, so sánh về cái ăn cái mặc, còn có người giàu có đến cửa tiệm hống hách kiêu ngạo, thật sự thay đổi quá nhiều rồi, nếu đổi lại là năm năm trước thì ai dám đến tiệm cơm quốc doanh kiếm chuyện chứ?"
Mạt Mạt nói: "Những chuyện cô nói chỉ là một phần nhỏ thôi, đa phần người có tiền vẫn sống chân chất như ngày xưa, trong khu rừng rộng lớn loài chim gì cũng có mà, huống hồ là đất nước mấy trăm triệu người, chỉ cần đại đa số người có nguyên tắc thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn."
Triệu Đại Mỹ nói: "Nghe cô nói thì đúng là rất có đạo lý, xuất thân từ đại học danh giá đúng là có khác, kiến thức nhiều hơn chúng tôi, mắt nhìn cũng rộng hơn, tôi cũng hối hận khi xưa không thi lên đại học!"
Triệu Đại Mỹ dừng lại một lúc nói với hai đứa con trai: "Hai đứa con hãy học hành thật tốt cho mẹ đó, nếu như đứa nào không học hành đàng hoàng thì coi chừng mẹ đánh gãy chân đứa đó."
Vương Vũ nói: "Mẹ, lần này kiểm tra con đứng hạng nhất cả lớp đó."
Đại Hải cũng nói: "Mẹ, mặc dù con không phải hạng nhất, nhưng cũng nằm trong top năm đó!"
Biểu cảm nghiêm túc của Triệu Đại Mỹ bật cười, hai đứa trẻ có thể nhanh chóng hòa nhập vào cuộc sống trường học, đạt được thành tích rất tốt trong bài kiểm tra, cô ấy cũng rất tự hào.
Hai gia đình nói chuyện, làm việc cũng nhanh hơn, nhiều người sức mạnh lớn, rất nhanh chóng làm xong tất cả các xiên.
Cả gia đình Mạt Mạt rửa tay, đợi Triệu Đại Mỹ và Vương Thiết Trụ dọn dẹp bàn.
Chớp mắt đã đến buổi trưa rồi, người ở cửa tiệm khác đã đến rồi nhưng cửa tiệm của Đại Mỹ thì không có ai, lãng phí hết thời gian buổi trưa, quá lãng phí cửa tiệm rồi.
Hơn nữa chỉ bán xiên nướng quá đơn điệu rồi, trong đầu Mạt Mạt cũng nảy ra rất nhiều ý tưởng, nhưng bây giờ chưa phải thời cơ, đại đa số người đều tiêu không nổi, cũng thôi đi, đợi qua năm sau tính tiếp.
Triệu Đại Mỹ dọn dẹp xong rồi, Vương Thiết Trụ đóng cửa lại: "Chúng ta về nhà nào, đồ ăn sáng nay tôi đã đi chợ mua xong hết rồi, đi thôi."
Trang Triều Dương lái xe đến, nhưng bây giờ người có chút nhiều, một chiếc xe ngồi không đủ.
Trang Triều Dương đưa chìa khóa cho Mạt Mạt: "Anh và Thiết Trụ đi bộ về, bọn trẻ ngồi phía sau, chật chút cũng có thể ngồi được."
Mạt Mạt nói: "Được, vậy chúng ta đi thôi."
Mạt Mạt lái xe, Đại Mỹ ngồi ở ghế phụ bế Thất Cân, phía sau bốn đứa trẻ ngồi vừa đủ.
Về đến nhà, Mạt Mạt và Đại Mỹ đi vào nhà bếp, hai người họ cùng nhau nấu cơm, cũng có thể nấu nhanh hơn một chút.
Những đứa trẻ cũng không xa lạ, mặc dù chúng đã lâu không gặp nhưng con trai chơi một lúc sẽ thân thiết thôi.
Mạt Mạt và Đại Mỹ đã nấu cơm xong rồi, Mạt Mạt nhìn đồng hồ: "Cũng đã một tiếng rưỡi rồi, hai người họ cũng phải về tới nhà từ lâu rồi chứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận