Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1487. -

Chương 1487. -Chương 1487. -
Chị dâu Tôn còn đang ở trên lâu may quần áo, trong phòng ăn cũng không có người ngoài, nhưng Triệu Hiên vẫn cẩn thận, chỉ nói hai chữ: "Biến động."
Te Hồng và Triệu Hiên từ nhỏ đến lớn là thanh mai trúc mã ăn ý không phải khoác lác, một động tác nhỏ đã biết đối phương đang nghĩ gì, đừng thấy Triệu Hiên chỉ nói hai chữ, nhưng Tề Hồng đã hiểu.
Sự vui mừng của Mạt Mạt biểu lộ ở trên mặt, như vậy là sắp được gọi quay lại thành phố Z!
Buổi tối Mạt Mạt nép vào trong lòng Trang Triều Dương: "Triệu Hiên sắp quay lại, là chủ ý của anh hả!"
Trang Triều Dương ôm lấy cơ thể mem mại của vợ, cuối cùng cũng không cần phòng không gối chiếc nữa, vỗ vỗ phía sau lưng vợ: "Ừm, nơi ở bây giờ của Triệu Hiên, cũng không phải cơ sở ban đầu, hiện tại bậc cha chú của anh ấy đều đã về hưu, mặc dù có để lại mối quan hệ, nhưng có thể tưởng tượng trở lại chỗ cũ cũng không dễ dàng."
Mạt Mạt hiểu rồi, hiện tại Triệu Hiên nhìn thì như được thăng chức, nhưng thật ra chỉ có một mình, làm việc cũng rất khó khăn: "Không đúng, anh em của Triệu Hiên đâu?"
Trang Triều Dương: "Mọi nhà đều có nỗi khó xử riêng, mấy người anh em của Triệu Hiên cũng không hoà thuận, mối quan hệ vốn dĩ không có nhiều, cũng không muốn để cho anh ay trở vê."
Mat Mạt thở dài, đối với nhà Te Hồng, Mạt Mat lại hiểu rõ, nhưng đối với nhà Triệu Hiên, Mạt Mạt thật sự không biết, thảo nào từ trước đến nay Tề Hồng không đề cập đến nhà Triệu Hiên với cô!
"Cho nên anh đã đề nghị với anh ấy quay vê?"
Trang Triều Dương gật đầu: "Trịnh nghĩa ra khỏi ngành, còn mấy vị trí trống, Triệu Hiên tới mặc dù là hạ thấp xuống, nhưng ở bên này anh ấy vốn dĩ quen thuộc hơn một chút, làm việc cũng thuận tay, lại có anh ở đây giúp đỡ, anh ấy chắc chắn là đồng ý rồi."
Mạt Mạt chống người dậy: "Em nghe ý của anh, tương lai nhất thời sẽ không thay đổi?"
Trang Triều Dương gật đầu: "Anh ở đây chuyển thành chính thức, vốn dĩ chính là nhảy lớp, tương lai vài chục năm đoán chừng là sẽ ở nguyên vị trí không thay đổi được."
Mạt Mạt lại nằm xuống lần nữa, Trang Triều Dương thăng chức quả thật nhanh, là nên ghìm lại: "Nghe anh nói như vậy, em cũng không cần lo lắng, lúc đầu em còn nghĩ nhỡ đâu bị điều động, công ty ở bên này thì phải làm sao, không thể không nhìn chằm chằm, bây giờ thì tốt rồi, thời gian dư dả, nhất định có thể tìm được người quản lý thích hợp."
Trang Triều Dương trong lòng rất hổ thẹn: "Những năm này em vẫn luôn đi theo anh chạy ngược chạy xuôi, gặp cha mẹ cũng khó khăn."
Đáy mắt Mạt Mạt hiện lên một tia giảo hoạt: "Ai bảo em gả cho gà thì theo gà gả cho chó thì theo chó chứ?"
Giọng điệu của Trang Triều Dương có chút nguy hiểm: "Sao anh lại có cảm giác em đang mắng anh nhỉ?"
Ánh mắt của Mạt Mạt vô cùng chân thành: "Không, tuyệt đối không có."
Trang Triêu Dương còn lâu mới tin, trong lòng nghĩ, chờ lát nữa sẽ trừng trị vợ, đổi chủ đề: "Em biết người trong đại viện nói em thế nào không?"
Mạt Mạt: "Thích nói như thế nào thì nói, em không quan tâm, ghen ghét vài câu cũng không thể mất đi miếng thịt, vì mấy câu nói mà tức giận thì thật không đáng, em đã đến tuổi này rồi không dễ dàng tức giận như vậy nữa."
Trang Triều Dương cười khẽ một tiếng: "Em thật sự không cần tức giận, nên tức giận là anh mới đúng, anh mới biết được đám đàn ông mà nhiều chuyện thì thật sự là cái miệng còn lộn xộn hơn cả phụ nữ, bây giờ nói chuyện với anh, giống như là uống phải bát dấm lâu năm vậy, chua chết anh."
Mạt Mạt có hứng thú: "Anh mau nói một chút, đã nói những øì rồi hả?"
Trang Trieu Dương học được vài câu: "Triêu Dương à, tôi nghe nói vợ anh làm bà chủ rồi hả? Còn là công ty nước ngoài gì đó, đây chính là công ty không phải nhà máy nhỏ, nhà anh giàu to rồi."
"Triều Dương à, hiện tại anh vẫn là chủ nhà sao? Tôi nghe có người nói, nói anh là đồ ăn bám đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận