Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 301.Khong co duoc ket qua tốt vậy thì để mặc không cần cố gắng 1

Chuong 301.Khong co duoc ket qua tốt vậy thì để mặc không cần cố gắng 1Chuong 301.Khong co duoc ket qua tốt vậy thì để mặc không cần cố gắng 1
Không có được kết quả tốt vậy thì để mặc không cần cố gắng 1
Liên Quốc Trung: "Cha à, chuyện này cha không được hỏi."
Liên Kiến Thiết nghe xong cho rằng con trai sợ mình nhòm ngó số tiền đó, vì vậy ông tức giận tiết lộ vốn của mình: "Ông đây có tiền, cha nói cho con biết, cha có hơn một nghìn, cha sẽ không thèm số tiền của con cháu."
Phòng khách im lặng, ngay cả bà nội cũng ngây người nhìn bạn già của mình, ông cụ quán xuyến việc nhà, vậy mà tiết kiệm được nhiều tiền như vậy?
Lúc này Liên Kiến Thiết mới biết mình đã nói gì, cứng rắn nói: "Đây là số tiền tôi đã tiết kiệm được trong nhiều năm qua."
Liên Quốc Trung ngây người, trong tay ông cụ có nhiều tiền thế, một nghìn đồng đó! Ông thực sự đánh giá thấp cha mình rồi.
Liên Kiến Thiết sợ Liên Quốc Trung nghĩ sai, cho rằng mình đã nuốt số tiền trong thôn, nên ông ấy hắng giọng nói: "Nói thì cũng nói ra rồi, để tôi nói luôn cho mọi người biết số tiền đó từ đâu mà ra. Trong này có năm trăm tiền dưỡng lão của tôi trong những năm qua, chưa hề động vào, một trăm là tiên tiết kiệm trong những năm qua, bốn trăm còn lại là tiên dùng vàng đổi lấy."
Bà Liên cũng biết chuyện này: "Cha của con đã nhặt được số vàng đó trước khi xây dựng đất nước. Lúc đó người cũng đã chết nên ông ấy gan dạ nhặt vê, có ba thỏi vàng. Sau đó kêu gọi thu vàng, cha của con là người thận trọng và nghĩ rằng giữ nó là một mối họa, vì vậy tất cả đều được đổi thành tiền."
Mạt Mạt tính toán, năm đó thỏi vàng lớn nặng một cân, mười thỏi nhỏ bằng một thỏi lớn, theo chế độ cũ là một cân mười sáu lạng*, một thỏi nhỏ nặng ba mươi hai gam, ba thỏi là hơn chín mươi gram, tính toán như thế thì gần bốn đồng một gram.
*Người xưa tính một cân là mười sáu lạng
*Người xưa tính một cân là mười sáu lạng
Mạt Mạt thầm vui vẻ khi nghĩ đến gia đình chú út, chắc chắn chú út không biết ông nội có nhiều tiền như vậy, nếu biết thì đã ngoan ngoãn ở lại quê rồi.
Liên Quốc Trung thầm nghĩ, đây đúng là chuyện mà cha mình có thể làm ra, nhưng khi ông nghĩ đến ông ấy có nhiều tiền tiết kiệm hơn mình, ông lại cảm thấy xấu hổ.
Ông lại thầm thở dài, đời này ông đừng hòng nghĩ đến việc đuổi kịp cha mình nữa, tiền tiết kiệm còn so không được. Con trai cả của ông đã lập gia đình, còn phải dành dụm tiền cho hai thằng kia nữa, ông không thể bên nặng bên nhẹ, phải đối xử công bằng.
Tính toán thế này thì thôi, bớt đi một nghìn, may mà thằng út còn nhỏ, nếu không cho dù có muốn lấy cái mạng của ông cũng không có.
Liên Quốc Trung lại nhìn con gái, con bé cũng cần có của hồi môn.
Buổi tối hai vợ chồng ra ngoài hóng mát, Liên Quốc Trung hỏi: "Giờ nhà chúng ta có bao nhiêu tiền?"
Điền Tình đáp: "Ông đã dùng tiền bán nhân sâm để mua đồng hồ và quà cưới cho thằng cả, vốn dĩ nhà ta có hơn ba trăm đồng, cộng thêm tiền tiết kiệm suốt hai năm qua thì được hơn sáu trăm. Có chuyện gì vậy?"
Lần này Liên Quốc Trung đã biết: "Nhà chúng ta vẫn có nhiều tiền như vậy à!"
Điền Tình mỉm cười: "Đó là nhờ con gái của chúng ta, con bé chi khá nhiều cho chi phí trong gia đình suốt hai năm qua đấy!"
Liên Quốc Trung gật đầu: "Con gái sắp kết hôn, bà định đưa bao nhiêu của hồi môn?"
Điền Tình đã tính toán trước: "Ngoài mấy món đồ trang sức cho con dâu thì tôi đều để lại làm của hồi môn cho con gái, đây không phải là tài sản nhỏ, về phần tiền thì hai trăm."
Liên Quốc Trung suy nghĩ một hồi: "Của hồi môn là của bà, không được tính vào trong đó. Tiền mới thuộc về hai chúng ta, cho con bé bốn trăm đi, con cái của chúng ta bất kể là nam hay nữ đều như nhau."
Điền Tình: "Được, nghe theo ông. Trong nháy mắt con gái sắp kết hôn rôi, hai đứa con trai cũng đã lớn, chớp mắt lại cần tiền."
Liên Quốc Trung: "Bọn chúng vẫn còn ít nhất bốn năm năm nữa. Đừng lo lắng, chúng ta tiết kiệm sẽ đủ thôi."
Điền Tình: "Được rồi, về ngủ đi!"
Liên Quốc Trung trở lại phòng và nằm xuống, Liên Kiến Thiết đột nhiên nói: "Con không có tiền thì cha có thể đưa cho con."
Bạn cần đăng nhập để bình luận