Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1785. -

Chương 1785. -Chương 1785. -
Bàng Linh xua tay: "Không được đâu cậu út, tối hôm qua cháu đã không về nhà, hôm nay nhất định phải trở về, nếu không mẹ sẽ nghi ngờ."
"Vậy được, chờ khi nào tìm được An An, chúng ta sẽ cám ơn cháu tử tế."
Bàng Linh đeo balo: "Không cần đâu, đều là người một nhà, nói cảm ơn gì chứ, An An cũng là em trai cháu, chỉ tiếc bây giờ còn chưa có tin tức của An An."
Trang Triều Dương nói: "Chưa có tin tức, đã tính là tin tức tốt nhất rồi."
Bàng Linh gật nhẹ đầu, hôm qua đã tính là tin tức bết bát nhất rồi, bọn họ cũng có thể gắng gượng vượt qua, hiện tại chưa có, quả thật là tin tức tốt nhất.
Lúc Trang Triều Dương và Triệu Hiên về quán trọ, Mat Mạt và Tề Hồng đã thu dọn phòng ốc sạch sẽ.
Trang Triều Dương đến trưa cũng không gọi điện thoại về, Mạt Mạt đã biết kết quả, nói với Trang Triều Dương: "Em mua quần áo cho anh, anh thay đi, buổi tối em mang quần áo đi giặt."
Trang Triêu Dương vừa đi vào phòng, vừa nói: "Bàng Linh về nhà rồi, bảo anh gửi lời chào đến em."
Mạt Mạt nói: "Chuyện của An An, rất cám ơn Bàng Linh.”
"Đúng vậy, lần này người cần cảm ơn cũng không ít, hôm nay chờ đợi ở cục công an một ngày, ngày mai anh sẽ không đến nữa, anh đi thăm chiến hữu và bạn bè một chút, hôm qua bọn họ cũng giúp đỡ tìm một ngày, mời bọn họ ăn bữa cơm."
Mạt Mạt nói: "Được, ngày mai em đi cùng anh."
Trang Triều Dương đã thay quần áo mới, xoay xoay hai vòng, rất vừa vặn, Trang Triều Dương quay đầu hỏi Mạt Mạt: "Đúng rồi, mang đủ tiền không?"
Mạt Mạt cầm túi, đổ hết tiền trong túi ra, Mạt Mạt vì để mang theo nhiều tiền mặt, túi của cô cũng không phải nhỏ, vẫn luôn là tương đối lớn, lúc đầu túi có hơi trống, hiện tại đã xẹp đi không ít.
Trong túi chỉ còn lại có hai xấp tiền, còn có một ít tiền lẻ, đếm được 1200 đồng.
Mạt Mạt cầm lấy tiền: "Còn thừa lại 21200 đồng, hôm qua mua vé khoang hạng nhất, hôm nay lại mua quần áo, tốn không ít."
Trang Triều Dương biết vợ có thói quen mang nhiều tiên mặt, khóe miệng giật giật, nhưng như này thì cũng quá nhiều: "Vợ à, em cứ mang nhiều tiền như vậy, cũng không sợ bị người khác cướp à?"
Mạt Mạt bỏ tiền lại: "Em cũng không có cơ hội nào để đi một mình, lúc bình thường đều lái xe, bây giờ lại có Tiểu Bạch đi theo, càng không cần phải sợ."
Trang Triều Dương nghĩ một chút thật đúng là vậy, cười nói: "Cũng may mà mang theo nhiều, nếu không còn phải vay tiền!" Mat Mat đứng dậy: "Thay quân áo xong rồi, đi thôi!"
Lúc này Trang Triều Dương mới chú ý tới vợ ăn mặc chỉnh tê, mặt cũng trang điểm, còn đeo cả đồ trang sức trang nhã: "Hẹn người à?”
Mạt Mạt: " Buổi chiêu Thẩm Triết gọi điện thoại tới, hôm qua bạn anh ấy giúp không ít việc, anh ấy muốn mời khách để cảm ơn, hỏi chúng ta có muốn đến hay không, em đã đồng ý."
"Vậy mấy đứa bé thì sao?"
"Buổi tối Tề Hồng dẫn bọn nhỏ đi ăn món phương Tây."
Mạt Mạt và Trang Triêu Dương ra khỏi phòng, chuông cửa phòng khách vang lên, Thất Cân đi mở cửa, Thẩm Triết đến rôi, thấy Mat Mat và Trang Triều Dương đã thay quần áo: "Anh đến đúng lúc, vừa vặn chúng ta đi nhanh lên!"
Mạt Mạt và Trang Triều Dương xuống lầu, Thẩm Triết vẫn đang nói với Mạt Mạt sắp gặp ai, vào trong xe, Thẩm Triết nói: "Lần này tự mình gặp một chút cũng tốt, mấy người này đều là thương gia đồ cổ nổi tiếng ở thủ đô, em làm bán đấu giá, chờ sau này cũng có cơ hội hợp tác với bọn họ."
Mạt Mạt cảm ơn: "Cảm ơn anh họ, anh bận rộn như vậy còn thay chúng em cảm ơn không nói, còn suy nghĩ giúp em.”
Thẩm Triết: "Đều là người một nhà, không cần nói lời khách sáo." Mat Mat đặt tay lên ngực tự hỏi, Thẩm Triết thật sự coi cô là em gái ruột mà chăm sóc, bao nhiêu lời cảm kích, Mạt Mạt cũng chỉ có thể để ở trong lòng, sau này lúc nào Thẩm Triết cần giúp sức, cô cũng cô gắng hết sức trợ giúp là được rồi, mặc dù không biết có thể chờ được đến ngày đó hay không.
Nhà hàng là Thẩm Triết sắp xếp, điều kiện là Tứ Hợp Viện, Mạt Mạt và Trang Triều Dương đã từng tới, nơi này ấy à, có thể thấy được Thẩm Triết để tâm rồi.
Thương gia đồ cổ được mời còn chưa tới, Thẩm Triết và Mạt Mạt đã vào phòng trước, đồ ăn đã chọn xong, chỉ cần người đều tới là thức ăn có thể được dọn lên.
Mãy người Mạt Mạt cũng không chờ lâu, chân trước chân sau đã đến, Mạt Mạt cũng là người từng lên báo, lần này An An xảy ra chuyện, Mạt Mạt cũng có tên tuổi, thương gia đồ cổ đều biết Mạt Mạt rồi.
Trái lại là Trang Triều Dương, Thẩm Triết ngược lại là chưa giới thiệu qua, nhưng trên người Trang Triều Dương có khí thế, không ai dám coi thường.
Một bữa cơm, chủ khách trao đổi cũng không tệ, Mạt Mạt cũng coi như là phát triển được mối quan hệ, sau này An An có đến chợ đồ cổ, cũng có người trông coi.
Đương nhiên, Mạt Mạt không hi vọng quá lớn rằng An An sẽ đi, nhiều người chú ý, rất dễ dàng bị phát hiện ra bí mật.
Lúc Mạt Mạt trở về nghĩ đến An An, hai ngày rồi, An An vân không có tin tức, cũng không biết thăng nhóc này xảy ra chuyện gì.
Lúc hai người Mạt Mạt về nhà, mấy đứa bé đang xem phim truyền hình, Mạt Mạt đứng dậy đi giặt quần áo cho Trang Triều Dương, cũng không để Trang Triều Dương giúp, vừa vặn Trang Triều Dương và Triệu Hiên tâm sự.
Tề Hồng giúp Mạt Mạt: "Tôi và Triệu Hiên suy nghĩ rồi, ngày mai đi thăm Tâm Bảo một chút, hai người có đi không?”
Mạt Mạt lắc đầu: "Chúng tôi không đi, tránh cho bị phát hiện, hơn nữa ngày mai chúng tôi cũng phải mời khách, thực sự không đi được."
"Vậy thì hai chúng tôi đi!"
Buổi tối hai đứa nhỏ ngủ rồi, Mạt Mạt dựa vào gối đầu hỏi: "Có phải đến trường học một chuyến hay không? Tránh cho không tìm thấy An An, lại tìm tới đại viện."
Trang Triều Dương: "Không cần, Bàng Linh đã dặn dò rồi."
Mạt Mạt nhẹ nhàng thở ra: "Vậy thì tốt rồi, may mà có Bàng Linh giúp đỡ che giấu."
"Đúng vậy! Nếu không thật sự không giấu được."
Mạt Mạt kéo cao chăn mền: "Đi ngủ sớm một chút đi, hôm qua cũng không được nghỉ ngơi tử tế."
Trang Triều Dương gối đầu lên hai tay: "Anh không ngủ được, em ngủ trước đi!"
Mạt Mạt nghỉ ngơi cũng tạm được, bây giờ tỉnh táo, càng tỉnh táo cô càng nghĩ đến An An, cô cũng không ngủ được.
Sáng hôm sau, hai vợ chồng thức dậy vành mắt đều thâm lại, có thể thấy được hôm qua không hề nghỉ ngơi chút nào, từ trước tới giờ Mạt Mạt là người không muốn trang điểm, hôm nay phấn lót có chút dày thêm.
Thất Cân và Giai Giai cũng phải dẫn theo, hai vợ chồng Tề Hồng đi trước, sắp đến trưa, cả nhà Mạt Mạt mới đi.
Nhà hàng được đặt vào tối hôm qua lúc trở về, buổi trưa đến thẳng đó là được.
Đặt một phòng bao lớn, có thể để hai bàn, Mạt Mạt gả cho Trang Triều Dương nhiều năm như vậy, hôm nay coi như nhận biết toàn bộ bạn bè ở thủ đô của Trang Triều Dương rồi.
Bởi vì phần lớn người còn phải trở về đi làm, bữa tiệc giải tán sớm, Mạt Mạt và Trang Triều Dương dẫn theo bọn nhỏ còn chưa tới quán trọ, điện thoại di động trong túi vang lên.
Mạt Mạt nhận điện thoại, Triệu Tuệ cũng không cho Mạt Mạt cơ hội mở miệng: "Chuyện lớn như vậy sao các em có thể giấu diếm, mau trở lại đại viện."
Mạt Mạt nghe xong, xong rồi, người trong nhà biết rồi, Mạt Mạt lo lắng cho sức khoẻ của mẹ, vội vàng nói với tài xế địa chỉ của đại viện, mau chóng đi.
Trang Triều Dương nắm tay vợ: "Đừng lo lắng, nếu như mẹ thật sự có chuyện, mới vừa rồi Triệu Tuệ hẳn là nên nói đến bệnh viện chứ không phải đại viện."
Mạt Mạt: "Anh nói đúng, chỉ là trong nhà làm sao mà biết được chứ?"
Mat Mạt vừa hỏi xong, Te Hồng điện thoại tới, Tê Hồng nói: "Thật có lỗi, chúng tôi cũng không nghĩ tới trùng hợp như thế, ở trường học đụng phải bà cụ và Triệu Tuệ, bà cụ nói muốn đến trường học mang thức ăn cho An An, cuối cùng không thể che giấu được."
"Hai người đang ở đâu? Ở đại viện không?"
Te Hồng biết Mat Mạt muốn hỏi điều gì: "Bà cụ vẫn còn có thể chịu được, cô đừng lo lắng."
Mạt Mạt nhẹ nhàng thở ra, vậy thì tốt rồi, Tề Hồng lại nói vài câu, sau đó mới cúp điện thoại.
Mạt Mạt vừa cúp máy, điện thoại lại tới, một dãy số xa lạ, tìm Mạt Mạt đập thình thịch, trực giác nói cho cô biết có liên quan đến An An!
Bạn cần đăng nhập để bình luận