Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 691. Không Gặp 1

Chương 691. Không Gặp 1Chương 691. Không Gặp 1
Mạt Mạt vào nhà trước, nhìn xung quanh một vòng, ngoài đồ dùng trong nhà được phân ra thì những cái còn lại đều là Trang Triều Dương bố trí.
Mạt Mạt đặt túi xuống, nhìn từ phòng khách, ghế sô pha được phân chia sẵn, tủ kệ được đặt làm, phòng khách khá là rộng, ánh nắng chiếu vào vô cùng rộng rãi sáng sủa.
Mạt Mạt rảo bước chân vào phòng ăn, phòng ăn chỉ có một chiếc bàn và sáu cái ghế.
Sau đó là phòng bếp, phòng bếp vốn rộng bằng nửa căn nhà, điểm thu hút nhất chính là bình gas, Mạt Mạt kích động, cuối cùng có thể tạm biệt lò than tổ ong rồi.
Trang Triều Dương thấy vợ cứ nhìn bình gas, cười nói,"Vợ à, vừa lòng không?"
Mạt Mạt điên cuồng gật đầu,"Quá hợp ý rồi."
Trang Triều Dương nói một cách ý nhị,"Đừng xem phòng bếp nữa, đi xem phòng ngủ."
Mạt Mạt theo Trang Triều Dương tới phòng ngủ, xem phòng của bọn họ trước, phòng ngủ chính rất lớn, giường được Mạt Mạt yêu cầu rộng một mét tám.
Mạt Mạt ngồi lên giường, vô cùng muốn lăn lộn, ngày trước phòng ốc nhỏ, không đặt được giường lớn, hai con ngủ chung rất chật, giờ thì tốt rồi, tha hồ rộng rãi. Ảnh mắt Trang Triêu Dương đen tối, giường rộng thích nha, thoải mái làm trò.
Mạt Mạt không để ý tới ánh mắt của chồng, ngồi dậy đi tới phòng ngủ phụ, hai phòng ngủ phụ đều rộng như nhau, trang trí giống nhau, hai chiếc giường, hai tủ quần áo, hai cái bàn, rất đơn giản sạch sẽ.
Mạt Mạt quay lại phòng khách ngồi, khen ngợi Trang Triêu Dương,'Vất vả cho đồng chí Triều Dương rồi, sắp sếp rất được."
Trang Triều Dương,'Là do đồng chí Mạt Mạt chỉ đạo hay."
Mạt Mạt mỉm cười, sao cô cảm thấy xa nhau mấy ngày, mồm miệng Trang Triêu Dương trở nên ngọt hơn nhỉ?
Trang Triều Dương phải vội về bộ đội, giúp Mạt Mạt dọn dẹp đơn giản xong là đi.
Tùng Nhân rảnh tay không nổi, tới nơi ở mới, liền kéo hai cậu xuống lầu chơi.
Vân Kiến tuy đã rất lớn rồi, nhưng tới nơi sống mới vẫn thấy rất mới mẻ, trong mắt lộ ra khát vọng.
Mat Mat đứng dậy,'Mấy đứa đi chơi đi, mẹ cũng không có gì để dọn dẹp, chỉ có điều đừng chơi lâu quá, lát nữa mình phải đến nhà bác."
Tùng Nhân dạ một tiếng,"Mẹ tuyệt vời nhất."
Tùng Nhân chạy ra ngoài trước, Vân Kiến bế An An theo sau, Mạt Mạt đóng cửa lại.
Mạt Mạt về phòng trải chăn, trải ga giường, cũng không có việc gì nữa, trong nhà rất sạch sẽ, nhất định là chị đưa Tiểu Vũ đến dọn dẹp rồi.
Mạt Mạt đi vào phòng bếp, lấy ra một nửa thịt mẹ đưa, rồi lại lấy ra một con gà, định lát nữa mang sang cho Trang Triều Lộ.
Mat Mat hơi mệt nên về phòng nằm, có tiếng gõ cửa vang lên, nhất định là đám trẻ con về rồi.
Mạt Mạt mở cửa thì ngây ra, áo quân Tùng Nhân rách rưới, trên mặt cũng bị bam tím, Tùng Nhân tay nắm thành nắm đấm vào nhà, giống như tướng quân đánh thắng trận.
Mạt Mạt nhìn Vân Kiến, Vân Kiến cũng bị thương, cũng may quần áo không bị rách, Vân Bình và An An quần áo cũng không bị làm sao.
"Không phải mấy đưa ra ngoài chơi sao? Sao lại bị thương về nhà thế?"
Tùng Nhân khoát tay như một người đàn ông,'Mẹ, phương thức giải quyết của đàn ông, mẹ không hiểu được đâu."
Mat Mat
Cô ngứa tay cực kì muốn tan Tùng Nhân, thằng ranh này.
Vân Kiến rửa tay xong đi ra ngoài, đứng nói: "Bọn em xuống lầu, đám trẻ con ở dưới lầu nói bọn em là người mới, phải phục tùng chúng nó, sau này có gì ngon hay đồ chơi phải cho chúng nó trước, từ nhỏ Tùng Nhân luôn là đại ca, đương nhiên không phục, thế là đánh nhau với tụi nó." Mat Mạt nhìn Van Kiến,"Em cũng đánh nhau?
Tùng Nhân nhảy tới,"Mẹ, cậu Vân Kiến giỏi lắm, đám ở dưới lầu có đại ca, cậu Vân Kiến đánh hai đứa col Nếu không phải sau đó có hai đứa quá giỏi thì cậu Vân Kiến đã có thể làm đại ca mới rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận