Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1036. Đối tượng 2

Chương 1036. Đối tượng 2Chương 1036. Đối tượng 2
Đối tượng 2
"Bạn học, em tìm ai?"
Trịnh Đình Đình rất căng thẳng, đây là chị cùng trường của cô ấy, cô ấy cũng từng nghe nhiều chuyện về Mạt Mạt, cũng là người nhà của Vân Kiến, cô ấy đứng ở trước cửa nhất thời không biết phản ứng, cũng không biết phải mở lời thế nào.
Ánh mắt của Trịnh Đình Đình nhìn về phía Vân Kiến, Mạt Mạt nhìn thấy, còn cái gì mà không hiểu nữa, người Vân Kiến thích chính là cô gái trước mặt.
Trịnh Đình Đình thấy Mạt Mạt chau mày lại, trong lòng bỗng chốc hơi giật mình, có chút lắp bắp nói: "Em là, em là Trịnh Đình Đình, em đến thăm Vân Kiến, cậu ấy vì em nên mới bị thương, em, em thật sự rất xin lỗi."
Mạt Mạt nghe hiểu rồi, cô gái trước mặt chính là người mà Từ Liên đẩy ra chịu trận, còn người mà Vân Kiến cứu chính là cô gái này. Mạt Mạt biết cô gái này không phải bạn của Từ Liên, sắc mặt cũng dễ chịu hơn một chút.
"Đừng đứng ở trước cửa nữa, vào đây đi!"
Trịnh Đình Đình tưởng mình sẽ bị mắng nữa, cô ấy đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi, không ngờ lại để cô ấy vào trong.
Vân Kiến ho khan một tiếng: "Chị của anh bảo em vào đó, vào đây đi!” Lúc này Trịnh Đình Đình mới bước vào phòng bệnh, Mạt Mạt lại ngồi xuống và nhìn săm soi Vân Kiến, cô nói với Trịnh Đình Đình: "Chuyện của Vân Kiến không trách em, em không cần phải tự trách."
Trịnh Đình Đình vò cái vạt áo: "Nhưng cậu ấy vì em mới bị thương."
Liên Thanh Bách nói: "Em ấy là hậu duệ của quân nhân, cứu người là việc nên làm."
Những lời đến miệng Trịnh Đình Đình bỗng nghẹn lại, nhất thời không biết nên mở lời thế nào.
Vân Kiến cũng là con người thẳng thắn, cậu gọi Trịnh Đình Đình lại và trịnh trọng giới thiệu: "Anh cả, chị, anh rể, đây là cô gái mà em thích, cô ấy là Trịnh Đình Đình, là sinh viên năm nhất, quen biết trong lúc cô ấy đang làm bán thời gian dọn dẹp phòng thí nghiệm, vốn dĩ em định đợi sau này mới giới thiệu, hôm nay có cơ hội này, em cũng không giấu nữa."
Mạt Mạt thấy đau đầu, Vân Kiến đúng là thẳng thắn, nói xong hết một tràng, sau đó là xong chuyện, Mạt Mạt quan sát Trịnh Đình Đình, Trịnh Đình Đình ngơ ngẩn, Mạt Mạt và anh cả nhìn nhau một cái, họ đang đánh giá cô gái này.
Hôm nay cô gái đến rõ ràng là cố tình chưng diện một chút, cô ấy không muốn làm Vân Kiến mất mặt, khuôn mặt có chút căng thẳng, cũng khá là dịu dàng lễ phép, còn về nhân phẩm, vừa mới tiếp xúc nên Mạt Mạt chưa phân biệt được.
Nhưng mà Vân Kiến là một tay cô nuôi lớn, Vân Kien nhìn người rất chuẩn, cô gái này chắc là không tệ, Mạt Mạt nghĩ đến nhà họ Thẩm, đột nhiên vui mừng: "Thằng nhóc này nói với tụi chị cũng vô ích, em đừng quên ông nội em, ông ấy đồng ý mới được."
Vân Kiến thật sự đã quên mất chuyện này, cậu hơi khựng lại, địa vị của nhà họ Thẩm, ông nội sẽ chấp nhận Trịnh Đình Đình chứ?
Cậu ấy chỉ nghĩ nhà họ Miêu không quan trọng gia thế nhưng lại hoàn toàn quên mất nhà họ Thẩm, suy cho cùng thì cậu ấy là con cháu của nhà họ Thẩm!
Vân Kiến nói: "Em sẽ nói với ông nội."
Mạt Mạt biết nhà họ Thẩm chưa tìm được chiến hữu mạnh, nhưng mà đó là trước kia, Mạt Mạt không hiểu rõ ông cậu, không biết thái độ của ông ấy với con cháu.
Lúc này Trịnh Đình Đình mới định thần lại, trong lòng rất vui mừng, vui mừng khi người mình thích chịu giới thiệu cô ấy cho người nhà, nhưng sau đó lại lo lắng, cô ấy biết gia đình Vân Kiến rất tốt, cô ấy và gia đình của cậu không môn đăng hộ đối.
Đó giờ Trịnh Đình Đình chưa từng nghĩ đến, người mà các bạn xung quanh thảo luận lại thích cô ay
Miêu Vân Kiến có mấy ai mà không biết, điển trai, gia đình tốt, ăn mặc đẹp, có tiền, có gia cảnh, rất nhiều cô gái để ý đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận