Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1538. -

Chương 1538. -Chương 1538. -
Mạt Mạt lần nữa bị các phụ huynh nhìn chăm chú, ánh mắt chính là ghen ty, Mạt Mạt rất kiêu ngạo, cuối cùng con trai cũng đứng thứ nhất rồi
Sau khi chủ nhiệm lớp gọi thành tích của mười mấy người, thì bắt đầu họp, đầu tiên là việc trường học xây dựng thêm, đây là việc vui, chia sẻ cho mọi người.
Việc vui qua đi, chủ nhiệm lớp lại tuyên bố, trường học vốn dĩ là trường cấp ba hàng đầu trong thành phố, vì để cho các bạn học có thể thi được thành tích tốt, thuận lợi đi vào tháp ngà, cho nên thêm một tiết tự học.
Các học sinh đều hoang mang, chết tiệt, một chút tin đồn cũng không có, quá đột ngột, sau đó là sự đau buồn.
Mạt Mạt cũng nhịn không được mà run rẩy khoé miệng, bây giờ đã bắt đầu rồi, Mạt Mạt còn tưởng rằng cho dù thế nào cũng phải đợi mấy năm nữa!
Mạt Mạt hồi tưởng lại cuộc sống cấp ba của cô trong tương lai thêm lần nữa, đơn giản là đau khổ, sáng sớm tự học, tối muộn là lớp tự học buổi tối, bởi vì chủ yếu là trọ ở trường, buổi tối tự học đến chín giờ cũng là chuyện bình thường, đơn giản chính là ác mộng.
Mạt Mạt thấy Tùng Nhân cũng iu xìu, không nhịn được nghĩ, may mà ở niên đại này còn chưa có chiến thuật làm đề gì đó, các loại bài thi viết đến muốn nôn ra, nếu không những học sinh này điên thành quen đã làm yêu quái rồi.
Chủ nhiệm lớp cũng cảm thấy việc này không khiến cho học sinh chào đón, vội vàng tiến hành mục tiếp theo.
Sau đó Mạt Mạt choáng váng, vậy mà bảo cô nói một chút giáo dục con cái như thế nào, chia sẻ một chút kinh nghiệm.
Mạt Mạt đang hoang mang, bảo cô chia sẻ gì chứ, mỗi ngày cô đều bận muốn chết, các con đều tự học, ve sau Tùng Nhân đứng thứ nhất, cũng không có quan hệ gì với cô, căn bản là Tùng Nhân muốn để cho Tâm Bảo sùng bái, việc này Mạt Mạt cũng không có mặt mũi nói, mất matl
Người giúp đỡ cho là Mạt Mạt không muốn kể, vội nói: "Mẹ của Trang Liên Ninh, tôi biết cô còn giảng bài cho sinh viên đại học nữa, hôm nay cô nói một chút kinh nghiệm đi."
Mạt Mạt có loại cảm giác kích động muốn đánh Tùng Nhân, thằng nhóc này không phải chỉ khoe khoang ở trong đại viện, thì ra cũng khoe khoang ở trường học.
Biểu cảm của Tùng Nhân đã cứng đờ rồi, ai u, cô giáo đã chôn sống cậu rồi.
Cuối cùng Mạt Mạt chỉ có thể kiên trì đến cùng, phần lớn công lao đều phân cho Trang Triều Dương, cha nhìn chằm chằm chuyện học tập, khiến cho Tùng Nhân tự ràng buộc, sau cùng Mạt Mạt nói xong rồi, thấy các phụ huynh, vậy mà cho rằng rất có đạo lý, được rồi, con cái nhà mình học giỏi, mình nói cái gì cũng đúng.
Mạt Mạt ngồi xuống, khá lắm, mọi người lại càng chú ý đến cô, còn trẻ như vậy mà đã giảng bài cho sinh viên đại học, có suy nghĩ linh hoạt, bọn nhỏ sắp thi đại học, trường đại học ở thành phố cũng không tệ, nếu như có người quen biết thông tin tuyển sinh nội bộ thì cũng tốt.
Sau đó Tùng Nhân mới phát hiện, cậu khoe khoang cũng tự chôn chính mình, cuộc sống học tập sau này, mỗi ngày cậu đều sẽ bị người vây quanh tìm hiểu tin tức.
Mạt Mạt họp phụ huynh xong vội vàng chạy, trời ạ, thiếu chút bị vây quanh.
Đương nhiên có người đuổi theo, nhìn thấy Mạt Mạt lái xe đi, trong lúc vô tình, Tùng Nhân bị Mạt Mạt lừa rồi.
Mạt Mạt về công ty họp, bận rộn một ngày, đúng giờ tan làm, về nhà Mễ Mễ đã trở về rồi.
Mạt Mạt nhận dép lê mà Mễ Mễ đưa tới: "Con gái thật hiểu chuyện."
Mễ Mễ được khen ngợi có chút thẹn thùng, Mạt Mạt đổi giày hỏi: "Hôm nay Đại Song có nói xin lỗi không?”
Mễ Mễ gật đầu: "Nói xin lỗi rồi ạ, sau khi Đại Song nói xin lỗi, các bạn nhỏ trong lớp cũng nhao nhao nói xin lỗi với con, mẹ nuôi, con rất độ lượng tha thứ cho bọn họ, con làm có đúng không?" Mat Mat cười: "Mê Me làm rất đúng, các con phải ở chung đến khi tốt nghiệp tiểu học."
Mễ Mễ có được sự khẳng định của mẹ nuôi càng vui vẻ hơn: "Mẹ nuôi, Đại Song không còn bạn bè nữa, con còn chứng kiến có bạn nhỏ bắt nạt bạn ấy nữa!"
Mạt Mạt sửng sốt: "Đại Song không chuyển trường sao?"
Mễ Mễ lắc đầu: "Không al"
Mạt Mạt kinh ngạc, theo như sự hiểu biết của cô về Tiết Nhã, Đại Song hẳn là nên chuyển trường mới đúng, sao lại không chuyển trường nhỉ!
Mạt Mạt nghĩ đến Dương Lâm, đoán là ý của Dương Lâm.
Kỳ thật Mạt Mạt cũng không đồng ý chuyển trường, đây là một loại hành vi trốn tránh, đến lúc đứa nhỏ quen rồi, một chút trách nhiệm cũng không có.
Mễ Mễ thấy sắc mặt mẹ nuôi không có quá nhiều mỏi mệt, cái miệng nhỏ nhắn cũng không ngừng lại, vẫn luôn nói, kể chuyện ở trường học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận