Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1490. -

Chương 1490. -Chương 1490. -
Mat Mat mới mở miệng, Tùng Nhân và An An đã sợ hãi, cũng không lộn xộn nữa, ngoan vô cùng.
Cả nhà Tề Hồng đi rồi, nhà Mạt Mạt cũng từ từ quay lại quỹ đạo ban đầu, Tùng Nhân lại bị Trang Trieu Dương xách tới quân đồn.
Duy nhất thay đổi chính là An An, nghiêm chỉnh trở thành giáo viên nhỏ của đại viện.
An An tốt bụng, lại là học bá, lại còn nhiều kỹ năng, nói ngoại ngữ phải gọi là lưu loát.
Theo sự phát triển của thời đại, người lớn có sự kỳ vọng cao đối với con cái, không nuôi thả nữa, đều muốn cho con cái bay trước, cho rằng ngoại ngữ là miếng ngon nhất, chính là lựa chọn hàng đầu của các bậc phụ huynh.
Đáng tiếc giáo viên ngoại ngữ giỏi rất ít, cho dù có người giỏi, chi phí cũng quá cao.
So sánh như vậy, An An quả thực vừa tiết kiệm được tiền lại có lời, thật sự là hàng đẹp giá rẻ, lần này thì hay rồi, An An trở thành bạn nhỏ được chào đón nhất ở đại viện, nhà Mạt Mạt cũng thành lớp tiểu học rồi.
Cũng may, lúc Mạt Mạt về nhà, tất cả bọn nhỏ đã giải tán, Mạt Mạt cũng có thể có được sự yên tĩnh.
Mạt Mạt hoàn toàn không quản lý An An, đứa nhỏ này đừng thấy nhỏ tuổi hơn so với Tùng Nhân, thật ra tâm trí lại giống như Tùng Nhân, An An đã sẵn lòng dạy, nhất định có lý do của mình.
Mat Mạt vuốt ve bàn tay nhỏ của Mễ Mễ, đứa nhỏ này ngón tay dài nhỏ rất đẹp, Mạt Mạt nghĩ đến đàn dương cầm, ôm Mễ Mễ: "Mễ Mễ có muốn học lớp năng khiếu hay không?"
Từ khi Mễ Mễ lên nhà trẻ, đã biết đến lớp năng khiếu, có người bạn nhỏ ở đó: "Sẽ tốn nhiều tiền không ạ?"
Mạt Mạt cúi đầu, đứa nhỏ này vẫn luôn có một quyển sổ ghi chép nhỏ, chữ viết non nớt ghi chép lại mỗi một khoản tiêu xài, đứa nhỏ này nói, sau khi lớn lên sẽ báo đáp cha mẹ nuôi không phải chỉ là nói suông.
Mạt Mạt mềm lòng ôm chặt Mễ Mễ: "Mễ Mễ nói cho mẹ nuôi biết, con có thích lớp năng khiếu không?"
Mễ Mễ suy tư một lúc mới khẽ gật đầu, cô bé rất hâm mộ người bạn nhỏ da tài đa nghệ.
Mạt Mạt cong khóe miệng: "Vậy chúng ta học đàn dương cầm có được hay không?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Đàn dương cầm Mễ Mễ biết, đã từng nhìn thấy trong nhà hàng Tây ở nước M, mở to hai mắt nhìn, trong mắt tất cả đều là sự vui mừng kinh ngạc: "Thật sự có thể chứ? Mẹ nuôi, con thật sự có thể học sao?”
Mạt Mạt ngược lại không nghĩ tới Mễ Mễ lại thích đàn dương cầm như vậy, cô còn nghĩ nếu như Mễ Mê không thích, thì đổi sang loại khác.
"Đương nhiên là thật, vậy thì quyết định như vậy đi, học đàn dương cầm."
Mễ Mễ còn nhớ rõ cậu Thanh Xuyên đã từng nói, đàn dương cầm rất đắt, cắn môi: "Hay là thôi đi, con học vẽ là được rồi."
Mạt Mạt: "Không phải Mễ Mễ ghi vào sổ sao? Lại ghi một khoản là được rồi."
Cái miệng nhỏ của Mễ Mễ há ra thật to: "Sao mẹ nuôi lại biết?"
Mạt Mạt cười: "Con quên cất đi, vừa hay mẹ nhìn thấy."
Mễ Mễ đỏ mặt, có hơi cuống quýt: "Con, không phải con coi mẹ nuôi như người xa lạ, chỉ là mẹ nuôi vì con mà đã tiêu rất nhiều tiền, con."
Mạt Mạt ôm chặt Mễ Mễ: "Mẹ nuôi biết, biết Mễ Mễ là đứa nhỏ ngoan có ơn tất báo, nhưng mẹ nuôi đã coi con là con gái ruột mà nuôi, mẹ nuôi không màng đến sự báo đáp của con, mẹ chi hy vọng con có một đời hạnh phúc, chính là sự báp đáp lớn nhất cho mẹ nuôi rồi."
Mễ Mễ nhịn không được đỏ mắt, gật đầu liên tục: "Vâng."
Mạt Mạt và Mễ Mễ quyết định sẽ học đàn dương cầm, bên này Mạt Mạt chuẩn bị mua đàn dương cầm, đàn dương cầm còn chưa chọn xong, Trịnh Nghĩa và Diệp Phàm đã ly hôn rồi.
Đây chính là tin tức lớn, vợ chồng mẫu mực lại ly hôn, không khác gì quả bom, nổ vỡ mộng tất cả mọi người.
Mạt Mạt và nhà họ Trịnh là hàng xóm, được lắm, gặp Mạt Mạt đều sẽ hỏi: " Trịnh Nghĩa và Diệp Phàm vì sao lại ly hôn?”
Mạt Mạt biết vì sao lại ly hôn, nhưng cũng muốn biết, lúc này mới được mấy ngày, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận