Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1007. Nhận lỗi 1

Chương 1007. Nhận lỗi 1Chương 1007. Nhận lỗi 1
Trang Triều Dương cười lạnh một tiếng: "Tôi đếm ba tiếng, nếu như anh không đi ra, thì tự gánh lấy hậu quả."
Trang Triêu Dương đếm cũng không kéo dài âm, đếm rất nhanh, Phạm Đông còn không kịp suy nghĩ phản ứng, chỉ có thể kéo cửa ra, anh ta thật sự sợ Trang Triều Dương, cái tên điên này có thể làm ra chuyện gì đó.
Trang Triều Dương đánh người, đuổi theo chạy khắp đại viện là ký ức quá sâu sắc, hơn nữa Trang Triều còn là người biết ngấm ngầm giở thủ đoạn sau lưng.
Phạm Đông đi ra, còn chưa kịp mở miệng, đã đón một nắm đấm, một đấm khiến cho Phạm Đông ngã xuống mặt đất, anh ta lặng người.
Trang Triều Dương đứng đấy, híp mắt: "Đứng lên.”
Phạm Đông ho khan một tiếng, trong miệng đã chảy máu, anh ta chỉ cảm thấy có một cái búa sắt nên lên mặt, đau!
Phạm Đông nằm rạp trên mặt đất, ngẩng đầu, một hồi lâu cái cằm mới có thể cử động: "Tôi biết tôi làm hơi quá, nhưng tôi không có ý gì khác, tôi sẵn lòng bồi thường, anh muốn cái gì, tôi bồi thường."
Trang Triều Dương: "Đứng lên."
Tim Phạm Đông đập thình thịch, chỉ có thể đứng lên, Trang Trieu Dương lại đẫm thẳng một cái, đánh lên bụng Phạm Đông: "Không có ý gì khác, không có ý gì khác mà lại mua chuộc bảo mẫu nhà tôi, anh thật sự coi tôi là kể ngu sao? Nói, rốt cuộc muốn làm gì?"
Phạm Đông nghe xong, Trang Triều Dương không biết bảo mẫu làm gì, khả năng chính là hôm nay Trang Triều Dương phát hiện ra bảo mẫu, về phần tại sao lại tới thẳng đây tìm anh ta, Phạm Đông cũng không ngạc nhiên, trong lòng anh ta Trang Triều Dương là người có năng lực, dấu vết để lại là có thể nhìn ra vấn đề.
Hai mắt Phạm Đông vẫn luôn xoay chuyển, anh ta không thể nói là hoài nghi Liên Mạt Mạt có vấn đề được, như vậy thì Trang Triều Dương nhất định sẽ xé toạc anh ta ra, căn cứ vào tình yêu mà Trang Triều Dương dành cho Liên Mạt Mạt, nói không chừng sẽ giết anh ta, ngẫm đến hậu quả mà Phạm Đông đã sợ hãi.
Phạm Đông ho khan, cho là đang trì hoãn thời gian, làm gì biết, đây là Trang Triều Dương cố ý, anh suy nghĩ đến rất nhiều kiểu chất vấn, chỉ có kiểu này là tốt nhất, anh chỉ cần hỏi, cũng không cố ý dẫn dắt, toàn bộ để cho Phạm Đông tự suy nghĩ, không dẫn dắt, chính là tự nhiên nhất, Phạm Đông sẽ không cho là anh chột dạ, hoặc là càng che đậy càng lộ.
Chuyện này phải để Phạm Đông tự mình cắt đứt suy nghĩ mới được, giải quyết triệt để vấn đề, nhưng chuyện mà Phạm Đông đã làm, Trang Triêu Dương sẽ không dễ dàng buông tha. Phạm Đông đã nghĩ xong lý do, cũng không đứng dậy, sợ lại bị đánh nữa: "Tôi muốn thông qua Liên Mạt Mạt, biết được sở thích của Thẩm Triết, anh cũng biết, chúng tôi thiếu quan hệ bạn bè bà con ở nước ngoài, chỉ cần dính vào Thẩm Triết thì quan hệ bà con bạn bè ở nước ngoài không cần lo nữa, tôi biết, chuyện tôi làm là không đúng, tôi sai rồi, tôi sẵn lòng bồi thường, tôi thật sự sẵn lòng bồi thường."
Trang Triều Dương nhướng mày, Phạm Đông phản ứng lại rất nhanh, Trang Triều Dương nhấc Phạm Đông lên: "Tôi và anh cũng coi như là lớn lên cùng nhau từ nhỏ, tính cách tôi như thế nào anh hiểu rõ nhất, anh xâm phạm nhà tôi, anh cho rằng bồi thường là xong à? Phạm Đông, tôi không thiếu tiền."
Phạm Đông trợn mắt nhìn, đương nhiên biết Trang Triều Dương tính cách gì, người này mà hung ác lên thì không phải là người nữa.
Giọng nói của Phạm Đông phát run: "Vậy anh muốn như thế nào?"
Trang Triều Dương không muốn thế nào cả, anh chỉ muốn đánh Phạm Đông, chỉ có đánh vào người, nguy cơ đến tính mạng thì mới nhớ lâu, lại còn là nhớ vĩnh viễn.
Trang Triều Dương đấm một cái vào bụng Phạm Đông, ngay cả sức chống cự anh ta cũng không có, cả người co lại một chỗ.
Sau năm phút, Phạm Đông a một tiếng, kêu la thảm thiết như tan nát cõi lòng, cánh tay gãy rồi, mồ hôi trên trán nhỏ xuống như hạt đậu, Phạm Đông căn chặt răng, ôm cánh tay lăn lộn.
Trang Triều Dương không hề đổ mồ hôi, nhưng nắm tay có chút đau, có thể thấy đã dùng sức lớn đến đâu, lạnh lùng đứng bên cạnh Phạm Đông, giọng nói âm trầm rét lạnh thấu xương: "Đây là lần cuối cùng, lần tiếp theo, anh có thể suy nghĩ một chút anh sẽ gãy chỗ nào? Phạm Đông, anh phải biết là, tôi nói được thì làm được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận