Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 98. Người anh em tốt Hướng Triều Dương! 2

Chương 98. Người anh em tốt Hướng Triều Dương! 2Chương 98. Người anh em tốt Hướng Triều Dương! 2
Người anh em tốt Hướng Triều Dương! 2
Hướng Hoa nhìn thấy hai người đi vào ngõ nhỏ không người, trong lòng khinh bỉ Mạt Mạt muốn chết, nhưng lại không nén được tâm tư xấu xa, cực kỳ hưng phấn, tiếp tục đi theo, mãi cho đến khi đi vào trong ngõ nhỏ lại phát hiện không có ai ở đó mới bắt đầu sửng sốt.
Liên Thanh Bách từ phía sau vỗ vai Hướng Hoa: "Này, cậu đang tìm tôi à?”
Mạt Mạt lạnh mặt, Hướng Hoa thật đúng là âm hồn bất tán, dám ở trên đường cái theo dõi cô.
Hướng Hoa hoảng sợ, nhưng sau đó cũng trấn định lại. Thấy Mạt Mạt nhìn mình giống như nhìn rác rưởi, tâm tính càng thêm vặn vẹo, vẻ mặt trào phúng nhìn Mạt Mạt: "Đi theo thì sao chứ? Đồng chí giải phóng quân, tôi nói cho anh biết nhé, cô gái này tôi có quen biết. Cô ấy và anh trai tôi có quan hệ không rõ ràng, bây giờ lại còn thông đồng với anh nữa, anh đừng bị bề ngoài của cô ấy lừa gạt."
Trong lòng Mạt Mạt lại càng thêm khinh bỉ Hướng Hoa. Người đàn ông này không chỉ là nhân phẩm có vấn đề mà tư tưởng còn dơ bẩn nữa.
Liên Thanh Bách vừa nghe đã tức giận, tên này dám mở miệng bôi nhọ em gái anh như vậy, lập tức xuống tay không hề khách khí chút nào. Một quyền đánh thăng vào bụng Hướng Hoa, Hướng Hoa cong người lại, không ngừng ho khan: "Khụ khụ, tôi có lòng tốt nói cho anh biết, tại sao anh lại còn đánh tôi nữa?"
"Mẹ kiếp, là ông nội mày đang đánh mày đấy."
Liên Thanh Bách cũng không cần em gái mình nói đã đoán được Hướng Hoa là ai. Vốn dĩ anh còn có kế hoạch trước khi đi thì trùm bao tải đánh cho một trận, không ngờ rằng đến ông trời còn giúp anh, hôm nay để cho anh bắt được.
Hướng Hoa chỉ là một thư sinh trói gà không chặt, chỉ có thể bị đánh. Mấy vết thương bị Hướng Triều Dương đánh trước đó khó khăn lắm mới khỏi được, lại lấp đây vết thương mới.
Mạt Mạt vẫn đứng nhìn, loại người như Hướng Hoa, sợ kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu, nếu như không để cho anh ta đau triệt để một lần thì nói không chừng lại làm ra thêm chuyện xấu nữa.
Hướng Hoa ôm đầu, thật sự nhịn không được kêu lên: "Cứu mạng, bộ đội giải phóng quân đánh người."
Liên Thanh Bách cười nhạo: "Mày nhìn xem chỗ này là chỗ nào, mày đi theo cả một đường tới đây có nhìn thấy người nào không?"
Hướng Hoa kinh hãi: "Là anh dẫn tôi tới đây?"
"Thật ngu xuẩn, đến tận bây giờ mới phát hiện ra."
Chuyện đã tới thế này rồi, nếu như Hướng Hoa còn cho rằng Liên Mạt Mạt có quan hệ bất chính với người đàn ông trước mặt nữa thì mới thật là ngu xuẩn: "Rốt cuộc thì anh là ai?"
Mạt Mạt bước lên trước, cong khoé miệng: "Giới thiệu cho anh biết, anh cả tôi, Liên Thanh Bách."
Hai mắt Hướng Hoa mở to, sao anh ta lại quên Liên Mạt Mạt còn có một ngừoi anh trai cơ chứ? Hơn nữa ngoại hình của Liên Mạt Mạt và cặp song sinh cũng không hề giống nhau, vậy nên cô không giống anh trai cũng là chuyện rất bình thường."Tôi không biết, tôi thật sự không biết, anh buông tha cho tôi đi mà."
Liên Thanh Bách híp mắt, vẻ mặt nguy hiểm: "Không theo đuổi được Mạt Mạt thì thôi, thế mà lại còn làm hỏng thanh danh của Mạt Mạt và Triều Dương nữa, mày cho rằng tao có thể buông tha cho mày à?”"
Hướng Hoa lúc này mới ngây ngốc, mở to hai mắt nhìn, chẳng lẽ Hướng Triều Dương và Mạt Mạt không có quan hệ gì sao? Nhịn không được nhớ lại ánh mắt cảnh cáo của Hướng Triều Dương, rùng mình một cái, không có quan hệ gì à, quỷ mới tin!
Mạt Mạt thấy Hướng Hoa nhìn chằm chằm cô, trong lòng giật nảy mình, ánh mắt có chút trốn tránh. Hiện tại cô và Hướng Triều Dương có quan hệ gì đây? Hay là không có quan hệ gì cả? Cô cũng không xác định rõ ràng cho lắm.
Hướng Hoa chỉ vào Mạt Mạt: "Tôi không có nói dối mà, bọn họ thật sự có quan hệ. Tôi không làm hỏng thanh danh của bọn họ. Chính Hướng Triều Dương đã cảnh cáo tôi không được tới gần Liên Mat Mạt. Những điều tôi nói đều là sự thật hết. Anh buông tha cho tôi đi."
Lời nói của Hướng Hoa ở trước mặt Liên Thanh Bách hoàn toàn khong có bất kỳ độ tin cậy nào. Liên Thanh Bách cũng không dừng tay: "Tao đánh cho mày chừa cái tội làm hỏng thanh danh của bọn họ đã rồi lại nói sau."
Hướng Hoa sợ hãi, cuối cùng cũng khuất phục: "Là tôi đã làm hỏng thanh danh của bọn họ, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, sau này tôi cũng không dám nữa."
Liên Thanh Bách vẫn có chừng mực, mặc dù anh đánh người ta đau nhưng cũng sẽ không thật sự làm tổn thương gân cốt, lưu lại nhược điểm, anh liền cảnh cáo: "Nếu để cho tao lại nghe được một chút tin đồn nào không tốt về bọn họ, cho dù mày ở chỗ nào, nhất định tao cũng sẽ bắt mày phải trả giá."
"Không dám, thật sự không dám mà."
Liên Thanh Bách dẫn Mạt Mạt đi ra khỏi ngõ nhỏ, cảm khái nói: "Triều Dương quả thật là một anh em tốt, vì em mà uy hiếp Hướng Hoa. Ha ha ha, không hổ là anh em của anh."
Mat Mạt: "..."
Hiện tại nếu như cô nói cho anh cả biết, người anh em tốt của anh lại đi trêu chọc em gái của anh, liệu anh có tức giận đến hộc máu không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận