Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 529. Năm mới 1

Chương 529. Năm mới 1Chương 529. Năm mới 1
Mấy người đàn ông phụ trách gói sủi cảo để nửa đêm ăn, phụ nữ phụ trách lẩu vào bữa tối.
Mat Mat phụ trách thái thịt, Tê Hồng phụ trách ngâm rau khô, Triệu Tuệ dỗ con ngủ xong phụ trách nấu canh, sáu người làm đến 5 giờ mới ăn cơm.
Nồi lẩu chuẩn bị không ít đồ ăn kèm, cải trắng, mầm đậu nành, vỏ khoai tây, khoai lang cắt miếng, mộc nhĩ, nấm, cá viên các loại, trên bàn còn chưa bày ra.
Nồi lẩu sôi bùng lên, mùi canh xương hầm nồng đậm nhẹ nhàng bay khắp nhà.
Liên Thanh Bách uống một ngụm rượu: "Năm mới ăn lẩu, chúc mọi người một năm may mắn thịnh vượng."
Triệu Hiên nâng chén: "Tôi kính mọi người, mong cho mọi người có một năm mới khoẻ mạnh, thuận lợi."
Triệu Hiên đặt chén rượu xuống, rồi nhìn về phía Trang Triều Dương, anh nâng chén rượu lên: "Tôi chúc mọi người một năm mới hài lòng như ý."
Liên Thanh Bách nâng chén: "Đúng, hài lòng như ý, cạn ly."
Mấy người Mạt Mạt lấy nước thay rượu: "Cạn ly."
Sáu người tuổi tác tương đồng, ở chung một chỗ nói rất nhiều, một bữa cơm ăn đến 8 giờ mới xong. Te Hong xoa bụng: "Buổi tối chắc không ăn được sủi cảo, bụng tôi bây giờ cũng đang căng cứng rồi."
Mạt Mạt: "Bảo cô ăn ít một chút thì không nghe, bây giờ chịu tội chưa."
Tê Hồng dựa vào ghế, xoa bụng: "Lát nữa là lại được, tôi nghỉ ngơi một lát."
Triệu Hiên chăm sóc Tề Hồng một lát, Te Hồng không khó chịu nữa, ngồi dậy nói: "Chúng ta đừng ngồi nữa, chơi mạt chược đi."
Mạt Mạt im lặng: "Bây giờ ngay cả lá bài cũng không cho chơi, chỗ nào làm mat chược?"
Tề Hồng đẩy Triệu Hiên, anh ấy giống như làm ảo thuật móc từ trong túi ra một bộ bài, Triệu Hiên có hơi ngại ngùng nói: "Cái này là Tê Hồng dùng giấy làm mạt chược, hai người chúng ta lúc ở nhà không có chuyện gì làm thì chơi vài ván."
Mạt Mạt đỡ trán, cái ý nghĩ như thế này cũng chỉ có Tê Hồng mới nghĩ ra được.
Tề Hồng nói: "Đừng thấy mạt chược đơn giản, vẫn chơi như thế, thế nào mấy người tới?"
Triệu Hiên hỏi: "Mọi người đều biết chơi mạt chược à?"
Mọi người cùng nhau lắc đầu, thật ra ngay cả bài lá bọn họ cũng không biết, mạt chược thì lại càng không biết chơi.
Tê Hồng đứng dậy: "Mạt chược rất đơn giản, chơi hai ván là biết, như này, hai ván đầu dạy mọi người chơi, chờ đến ván thứ ba thì chơi ăn tiền." Liên Thanh Bách rất tò mò vê mat chược: "Dù sao thì đợi cũng không có gì thú vị, chơi thử hai ván một chút.”
Trang Trieu Dương dọn bàn: "Vậy thì thử một chút."
Hai vợ chồng Tề Hồng đều lên bàn, Mạt Mạt nhìn Tề Hồng đang hăng hái, không nhịn được cười, thật sự không phát hiện ra, cô ấy vẫn mê mạt chược.
Liên Thanh Bách và Trang Triều Dương chơi một ván là đã tìm ra được quy tắc và cách chơi mạt chược, chơi thêm một ván nữa là đã quen, ván thứ ba, Tề Hồng nói: "Chúng ta có thể chơi tiền rồi, nói rõ rồi đó, một xu."
Một xu không có vấn đề, mấy nhà trong phòng, nền tảng đều dày, với lại chơi một xu để cho thú vị, cũng không thèm để ý.
Tề Hồng và Triệu Hiên liếc nhau, Mạt Mạt thấy rồi, hai người này mười phần ăn ý, đây là định bắt nạt người khác chứ đâu.
Mat Mat đứng sau lưng Trang Triêu Dương: "Tôi và Triều Dương một nhóm."
Tê Hồng vội vàng xua tay: "Không được, hai người các cô đều quá tỉnh khôn, một người nhớ nửa bài, còn không phải là bắt nạt người khác à?"
Mạt Mạt: "... Cô còn biết là bắt nạt người khác?"
Tề Hồng hắng giọng một cái, né tránh ánh mắt của Mạt Mạt.
Trang Triều Dương cười: "Một mình anh là được, vợ à, em xem anh giết hai người này không còn mảnh giáp này."
Mạt Mạt cong mắt: "Được."
Triệu Tuệ bế con nhịn không được cười trộm không ngừng, Tề Hồng còn muốn bắt nạt người khác, chờ Thanh Bách và Trang Triều Dương đột kích ngược lại đi.
Tê Hồng và Triệu Hiên ăn ý mười phần, hai vợ chồng chỉ cần một cái liếc mắt hay một động tác nhỏ cũng biết đối phương muốn gì, đây là thanh mai trúc mã tạo nên sự ăn ý, Liên Thanh Bách và Trang Triều Dương không so sánh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận