Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1005. Lửa giận 1

Chương 1005. Lửa giận 1Chương 1005. Lửa giận 1
Hướng Hoa nhất định đã điều tra cô, nhưng không có người nào, cô là người được thêm vào, cho nên mới gây ra sự chú ý.
Mạt Mạt gõ tay lên mặt bàn suy nghĩ, rất nhanh đã nắm được trọng điểm, Phạm Đông, nhất định là Phạm Đông, anh ta đang theo dõi Hướng Hoa, nhất định là anh ta có thu hoạch, từ miệng Hướng Hoa biết được cô là người không nên tồn tại.
Hướng Hoa cũng sẽ không thiếu đề phòng như vậy, nhất định là lúc uống say, hoặc là nhất thời nói linh tỉnh! Cho nên mới dẫn tới sự chú ý của Phạm Đông.
An An bò lên trên giường: "Mẹ ơi, mẹ, mẹ sao thế?"
Mạt Mạt thu lại cảm xúc nở nụ cười: "Mẹ không sao, con đi ngủ đi!"
An An thấy mẹ thật sự không sao thì yên tâm rồi, xuống đất đi giày, hôn lên mặt Mạt Mạt một cái: "Mẹ ngủ ngon!"
Mạt Mạt cười: "Ngủ ngon!"
An An đi rồi, Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn ánh đèn trên đỉnh màn, bây giờ đã khiến cho Phạm Đông chú ý rồi, cô giữ lại chị Triệu để Phạm Đông tra là đủ rồi, cô sợ làm hại đến An An.
Phạm Đông xâm phạm vào lãnh địa của cô, chuyện này khiến cho Mạt Mạt rất tức giận, nhưng nếu như cô biểu hiện sự tức giận quá nhiều, lại lo lắng sẽ dẫn tới những phiền phức vô tận.
Đáy mắt Mạt Mạt lạnh lùng, đi ngược lại con đường cũ, để cho Phạm Đông tự hiện hình?
Sáng hôm sau, nhân lúc chị Triệu chưa tới, Mạt Mạt gọi điện thoại cho Trang Triều Dương, kể lại những sự kỳ lạ của chị Triệu, Triều Dương nén cơn giận xuống thấp: "Việc này giao cho anh, anh về rồi xử lý, anh xin nghỉ phép mấy ngày."
"Vâng."
Trang Triều Dương cúp điện thoại, đáy mắt kết băng rồi, có người có ý đồ với Mạt Mạt, trong lòng Trang Triều Dương chỉ có lửa giận.
Anh và vợ đã chung sống mười năm rồi, quen biết mười hai năm, hai người chung sống cùng một chỗ, lòng dạ Trang Triều Dương lớn, anh cũng sẽ phát hiện chỗ khác biệt của vợ, nhưng anh cũng đều làm như không nhìn thấy, anh đang đợi, đợi vợ nói thật, nghi ngờ, không chờ được vợ nói thật cũng không sao, đây là vợ anh, anh đến bảo vệ.
Trong lòng Trang Triều Dương sợ hãi, sợ hãi sự khác biệt của vợ bị người khác phát hiện, sau này vợ anh đã hoàn toàn hoà vào cuộc sống rồi, loại cảm giác lo lắng này của anh mới tiêu tan, bất kể là ai, chỉ cần để mắt tới vợ anh, đều sẽ là kẻ địch của anh.
Bên này Mạt Mạt cũng thả lỏng, Trang Triều Dương đi xử lý sẽ tốt hơn cô đi xử lý, với lại cô cũng có thể cảm giác được sự thay đổi của Trang Triều Dương, Mạt Mạt biết, Mạt Mạt tin tưởng Trang Triều Dương, nhưng vẫn không bước qua được cho trũng trong lòng này, khả năng một ngày nào đó trong tương lai cô sẽ nói cho anh biết, có thể là lúc chết, nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ.
Trang Triêu Dương không về ngay lập tức, lần này nghỉ mới về, lúc trở về rất bình thường, thấy hai vợ chồng chị Triệu, cả ngày cũng không có bất cứ sự kỳ lạ nào.
Buổi tối, Mạt Mạt cuộn tròn trong lòng Trang Triêu Dương, vô cùng yên tâm, cô có chồng để ỷ lại, chồng sẽ xử lý tốt những chuyện này.
Bàn tay to lớn của Trang Triều Dương sờ lên bụng vợ: "Hình như lớn hơn rồi?"
Mạt Mạt trợn trắng mắt: "Đó là do em mập, nó cũng chưa lớn."
Trang Triều Dương cười: "Béo chút mới tốt, mập thì xinh hơn.”
Mạt Mạt trợn trắng mắt, còn lâu cô mới tin, ngáp một cái: "Không nói nữa, em muốn đi ngủ rồi, ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Mạt Mạt nhắm mắt lại, Trang Triều Dương ôm vợ, trong lòng an ủi, có vợ mới có nhà, đây là nhà anh, không cho phép bất kỳ kẻ nào xâm phạm.
Trang Triều Dương được nghỉ tất cả 5 ngày, mỗi ngày đều sẽ đưa đón Mạt Mạt, sau khi về thì đọc sách, liên tục hai ngày chị Triệu không dám có hành động gì. Ngày thứ ba, chị Triệu ra ngoài, Trang Triêu Dương đặt sách xuống, đứng dậy, trước đây anh là lính trinh sát, theo dõi một người quá dễ dàng.
Chị Triệu quen đường đi vào sân trong, như này là không chỉ tới một lần.
Phạm Đông cũng không tự mình đến, một người đàn ông khác tới, chị Triệu lo lắng nói: "Nam chủ nhà được nghỉ về rồi, tôi không thể giúp các anh làm được nữa, các anh cũng biết nam chủ nhà làm gì mà, nếu như bị phát hiện, tất cả chúng ta đều không được sống tốt."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận