Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1440. Mua rồi 2

Chương 1440. Mua rồi 2Chương 1440. Mua rồi 2
Từ Li đã đặt xong nhà hàng, hàn huyên một lúc, thời gian cũng không còn sớm, Mạt Mạt ra ngoài tìm từng đứa nhỏ, Tùng Nhân đi theo Dương Lâm rồi, hiện tại cũng không có điện thoại di động, Mạt Mạt không tìm thấy Tùng Nhân, cũng mặc kệ Tùng Nhân, dù sao cũng không đói được, cuối cùng dẫn theo ba đứa nhỏ đi.
Kỳ Dung mời khách đến nhà hàng Tây, Mạt Mạt và Trang Triều Dương đều là dạ dày trong nước, sau khi ăn xong mà chưa ăn cơm, về nhà lại nấu mì sợi.
Buổi trưa nghỉ ngơi, Mạt Mạt ngủ nhiều rồi, không buồn ngủ, hỏi Trang Triều Dương đã nhắm mắt: "Hình như anh không ghét Kỳ Dung."
Trang Triều Dương ừ một tiếng bằng giọng mũi, Mat Mat tò mò: "Vi sao? Lòng dạ anh ta sâu xa như vậy."
Trang Triều Dương cũng không mở mắt, hôm nay uống rượu tây, sau đó ngược lại thấy thú vị, ngáp một cái: "Bởi vì anh ta có chừng mực, cảm giác nguy cơ rất cao, người như này cũng có thể kết giao bạn bè."
Mạt Mạt tán thưởng Trang Triều Dương, Trang Triều Dương nói rất đúng, Kỳ Dung đúng là như thế: "Cho nên anh muốn làm bạn với anh ta?"
Trang Triều Dương: "Bạn bè bình thường mà thôi." Mat Mat còn muốn hỏi nữa, Trang Trieu Dương đã ngủ rồi, Mạt Mạt cũng nằm ngửa ra, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Buổi chiều Dương Phong nhà bên cạnh đến mượn xe, muốn đón Tiết Nhã và đứa nhỏ xuất viện.
Mạt Mạt ở nhà chuẩn bị quà thăm hỏi, hiện tại không khó khăn giống như trước kia, quà chỉ có trứng gà, hiện tại đã có nhiều loại phong phú.
Trong nhà Mạt Mạt còn một ít vải tốt có thể may quần áo cho trẻ sơ sinh, lại tìm ra sữa bột nhập khẩu mẹ nuôi tặng, dự định lát nữa sẽ cầm đi.
Dương Phong trở vê cũng nhanh, Mạt Mạt đợi một lát mới mang quà sang nhà sát vách.
Tiết Nhã đang ở phòng khách giới thiệu em bé trong lòng cho Đại Song và Tiểu Song.
Bởi vì sinh non, cho nên hình dạng nhỏ hơn một chút, nhưng tỉnh thần không tệ.
Tiết Nhã gọi Mạt Mạt ngồi xuống, Mạt Mạt bỏ túi lưới xuống: "Đứa nhỏ về nhà, em cũng chưa có chuẩn bị gì, chị dâu, những thứ này cho đứa nhỏ."
Tiết Nhã nhìn thấy là sữa bột nhập khẩu, sướng đến phát rồ, thứ đồ chơi này có bán ở cửa hàng ngoại quốc, nhưng quá khan hiếm, Dương Phong xếp hàng mãi mới mua được một lọ, trong thoáng chốc Mạt Mạt xách sang hai lọ: "Chị đang cần sữa bột, chị sẽ không khách sáo với em nữa."
Mạt Mạt nói: "Khách sáo gì chứ, phải rồi, em sắp dẫn Mễ Mễ sang nước M kiểm tra tai, em mua hộ rồi mang về cho chị dâu."
Tiết Nhã: "Thật quá tốt rồi, cám ơn em Mạt Mạt, em đã giúp chị một việc lớn rồi, em không biết chứ, đứa nhỏ này không ăn sữa bột trong nước, cuối cùng không còn cách nào cả, chỉ có thể dùng hàng nhập khẩu, nhưng nhập khẩu khó mua, con nhóc này bị cha mẹ từ bỏ, còn sinh trưởng với cái dạ dày quý giá."
Mặc dù câu cuối cùng Tiết Nhã đã chửi thề, nhưng Mạt Mạt rõ ràng cảm giác được Tiết Nhã rất thích bé con trong lòng, cũng phải, đứa nhỏ này sinh ra vốn dĩ là Tiết Nhã chăm sóc, tự mình đi làm, dĩ nhiên sẽ sâu đậm hơn một chút.
Mạt Mạt nhìn về phía Đại Song và Tiểu Song, hơi thở dài, lúc hai con bé này tới thì đã hiểu chuyện rồi, lúc vừa tới tính cách lại hướng nội sợ sệt, không dám gần gũi với người khác, thời gian dài, trong lòng Tiết Nhã muốn chiều chuộng cũng đã phai nhạt.
Đại Song và Tiểu Song vẫn luôn cúi đầu, Mạt Mạt cách xa như vậy cũng có thể cảm giác được hai đứa bé nhìn thấy em gái cũng không vui vẻ.
Mạt Mạt thở dài, có một số việc vẫn là phải tự mình suy nghĩ rõ ràng.
Mạt Mạt nhìn đứa nhỏ một lát, đã đến giờ cơm tối, vê nhà ăn cơm, Tùng Nhân đến đúng giờ cơm mới trở về.
Biểu cảm của Trang Triều Dương nghiêm túc: "Ngày nghỉ con không ở nhà làm bài tập, đi làm cái gì vậy hả? Vừa đi cũng là một ngày." Tùng Nhân xới cơm: "Dương Lâm cảm thấy rất hứng thú với nhà ở thương mại, con chạy theo cậu ấy một ngày, phải roi mẹ, hôm nay chúng con đến nhà chú Vương, dì Đại Mỹ bảo con về nói với mẹ, dì ấy mua nhà rồi."
Mạt Mạt kinh ngạc: "Nhanh như vậy đã mua rồi? Mua mấy căn? Diện tích bao nhiêu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận