Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 923. Cây rụng tiền 1

Chương 923. Cây rụng tiền 1Chương 923. Cây rụng tiền 1
Mạt Mạt không để ý tới hai người đang tranh cãi, liếc nhìn menu, hiện tại menu còn chưa có ảnh chụp, đều dùng giấy viết tên món ăn.
Mạt Mạt nhìn tên món ăn, đưa qua cho mấy đứa nhỏ, nghiên cứu một lúc xem muốn ăn cái gì.
Nhà Thanh Nghĩa ở xa hơn chút, đến cuối cùng, Mộng Nhiễm tiến đến, ngồi bên cạnh Mạt Mạt: "Mọi người chờ lâu rồi ạ?"
Mạt Mạt nói: "Chúng ta cũng vừa mới đến, nhìn xem hai đứa muốn ăn gì?"
Mộng Nhiễm nhận lấy menu: "Vâng."
Mộng Nhiễm cũng thay đổi không ít, trước kia cô ấy nhát gan, bây giờ Mộng Nhiễm làm việc với Thanh Nghĩa, tiếp xúc nhiều người, tính cách cũng thay đổi không ít, tự nhiên, hào phóng, ngồi trên ghế rất có phong thái của một người phụ nữ mạnh mẽ.
Mộng Nhiễm chọn đều là món mà Thanh Nghĩa và bọn nhỏ thích ăn, Mạt Mạt thấy vậy, nhướng mày, Mộng Nhiễm đang thay đổi nhưng trong đầu vẫn là chồng và các con.
Mấy anh em rất lâu không tụ tập một chỗ, Thanh Bách trêu chọc: "Thanh Nghĩa bây giờ là ông chủ lớn rồi, sau này ở trong nhà em là người có tiền nhất rồi. Ai có thể nghĩ tới, thằng nhóc hư đốn ngày trước bây giờ đã thành ông chủ rồi?"
Thanh Nghĩa đỏ mặt: "Anh cả, anh có thể đừng vừa thay mặt là bôi xau em được không? Về sau có còn muốn gặp nhau nữa hay không?"
Liên Thanh Bách trừng mắt: "Anh nói sự thật, sao lại thành bôi xấu em được nhỉ? Được lắm, bây giờ là ông chủ rồi, người làm anh cả như anh không nói được nữa rồi."
Thanh Nghĩa giơ tay đầu hàng: "Em không nói lại anh, em nhận thua được chưa?"
"Nhận thua dễ dàng như vậy, về sau làm kinh doanh cũng đừng như vậy, đừng để anh coi thường em đó."
Thanh Nghĩa trợn trắng mắt: "Em nắm chắc trong lòng rồi."
Mấy người đàn ông trò chuyện, Mộng Nhiễm và Mạt Mạt cũng nói chuyện con cái, Mộng Nhiễm hỏi: "Có phải An An sắp vào tiểu học rồi không chị?"
Mạt Mạt nói: "Đúng vậy, tháng chín năm nay vào tiểu học."
"Bây giờ An An ở đâu? Từ giờ đến tháng chín còn mấy tháng nữa, trong nhà lại không có ai, có cần đưa đến nhà trẻ trước không chị?"
Mạt Mạt lắc đầu: "An An không thích nhà trẻ, bây giờ nó ở nhà chị gái của Triêu Dương, nó và Khởi Bác hai đứa chơi cùng nhau."
Mộng Nhiễm: "Như vậy cũng rất tốt, hai đứa nhỏ là bạn."
Nói chuyện một lúc, đồ ăn được đưa lên, bữa cơm này tất cả mọi người đều uống rượu, trời đã tối rồi, moinguoi mới giải tán.
Trời chưa sáng hẳn Trang Triều Dương và Liên Thanh Bách đã đi rồi, buổi sáng Mat Mat làm điểm tâm, bây giờ cô không cần làm cơm trưa nữa rồi.
Bên trong trường tiểu học đều có người ra bán cơm trưa, Mạt Mạt đưa tiền cho hai đứa nhỏ là được.
Mạt Mạt và Vân Kiến ở cổng lớn đợi Bàng Linh, chỉ thấy cô ấy đi theo phía sau Hạ Ngôn, có khả năng Hạ Ngôn đã quen với việc con gái không nhận quen biết bà ta rồi.
Thời gian dài, Tôn Nhuy vẫn luôn thận trọng, Hạ Ngôn cũng chẳng phải là nhằm vào Tôn Nhuy, hơn nữa, bây giờ Tôn Nhuy là người nổi tiếng, Hạ Ngôn đi ra ngoài với Tôn Nhuy vô cùng có mặt mũi.
Đã rất lâu rồi Hạ Ngôn không đi tìm Bàng Linh, cô ấy lạnh mặt kéo Mạt Mạt lên xe buýt, Hạ Ngôn chỉ có thể nhìn xe buýt rời đi.
Mạt Mạt hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Bàng Linh đáp: "Cầu xin cháu giúp đỡ thôi, bây giờ có thể nhớ tới cháu, chỉ là có thể hy vọng cháu giúp đỡ mà thôi, Phạm Bắc phải chuyển ngành, Phạm Đại Bằng lại không muốn anh ta chuyển ngành, cho nên hy vọng cháu có thể nói với cha chồng một câu để giúp đỡ chút."
Mạt Mạt: "Cháu không sao chứ?”
"Cháu không sao, đã quen rồi, bây giờ người nhà họ Phạm ngay cả người xa lạ cũng không phải, hai người Phạm Bắc và Phạm Tây bằng cấp không cao, vân luôn bị de đó không được dùng tới, hiện tại là niên đại cần nhân tài, bọn họ chuyển ngành là điều đương nhiên rồi, con trai của Phạm Đại Bằng muốn ở lại, nằm mơ đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận