Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 717. Cẩn thận 1

Chương 717. Cẩn thận 1Chương 717. Cẩn thận 1
Cẩn thận 1
Tề Hồng nghĩ cũng phải, cười haha: "Lần này đến lượt tôi, để tôi dẫn cô đi, mẹ tôi vẫn luôn nhắc cô đấy, bà ấy vẫn luôn muốn gặp cô!"
Tề Hồng ở quân khu mới nhiều năm nhưng Mạt Mạt chưa từng gặp cha mẹ Tề Hồng, mỗi lần bọn họ định tới đều tạm thời có việc, cô cũng rất tò mò về cha mẹ Tề Hồng.
Mạt Mạt cười: "Vậy cũng để tôi chuẩn bị trước mới được, ngày mai đi, ngày mai tôi sẽ đến thăm."
"Cứ quyết định như vậy ải."
"Mà cô tới thủ đô làm gì vậy? Tâm Bảo đâu rồi?"
"Tôi đến để hỏi thêm chuyện về kỳ thi đại học ấy mà. Tài liệu ôn tập và bài tập cô gửi thì tôi đã nhận được rồi, tôi cũng muốn học thêm với cô nên tới đây. Tâm Bảo đang ở nhà với ông bà nội con bé."
Mạt Mạt vui vẻ nói: "Cô cũng chuẩn bị thi đại học nữa à?"
"Đúng vậy, Triệu Hiên thăng chức quá nhanh, tôi cảm thấy mình không thể bị tụt lại đằng sau được, tôi cũng phải học tập."
Mạt Mạt ủng hộ: "Nghĩ như vậy là đúng rồi, yên tâm đi, tôi sẽ dạy cô."
"Tôi đang chờ mấy lời này của cô đấy, mà cô còn phải dạy tôi cách ăn mặc nữa. Cô nhìn xem, hai người chúng ta rõ ràng chỉ hơn kém nhau có hai tuổi thôi mà tôi nhìn giống như hơn cô cả mười tuổi luôn đấy"
Tê Hồng vừa bước vào liền chú ý đến cách ăn mặc của Mạt Mạt. Áo sơ mi màu lam phối với quần đen đơn giản, tóc buộc cao, ngồi ở trên ghế sô pha, nhìn vô cùng xinh đẹp lại trí thức.
Rồi lại nhìn bản thân mình, mặc áo sơ mi hoa, quần rộng thùng thình, nhếch nhác bẩn thỉu.
Mạt Mạt trợn mắt: "Được rồi."
Diện mạo Tề Hồng thanh tú, rất thích hợp mặc theo phong cách thục nữ. Mạt Mạt nhìn ra ngoài cửa sổ: "Cũng không biết bây giờ đã có thể mặc váy được chưa?”
"Được rồi, năm nay ở miền Nam có rất nhiều người đã mạnh dạn mặc váy rồi, chả có ai quan tâm đâu."
Hai mắt Mạt Mạt sáng ngời: "Chúng ta may quần áo đi, may hai cái váy."
Tề Hồng vui vẻ: "Được."
Mạt Mạt và Tề Hồng hẹn nhau thời gian, ngày mai sẽ đi thăm nhà, ngày mốt đi mua sắm, sau đó Tề Hồng đứng dậy chào tạm biệt trở vê.
An An dẫn đứa nhỏ đi ra, Tâm Bối vòng tay ôm chân mẹ, miệng lầm bẩm: "Mẹ, con sẽ không bao giờ muốn có vợ nữa đâu, vợ nào cũng nói nhiều đến vậy sao? Còn can nhan hơn cả bà nội nữa."
Mạt Mạt: "...” An An à, người ta vân còn là em bé, tại sao con không hạ miệng lưu tình chứ?
Te Hồng bế con trai lên, cười ha ha, so với Tâm Bảo thì Tâm Bối thú vị hơn nhiều.
Mạt Mạt đang định chuẩn bị quà tặng để đến thăm nhà, lại nhìn thoáng qua An An. Có An An ở đây nên cô cũng không tiện lấy đồ từ trong không gian ra, cuối cùng cô đưa An An đến nhà Hướng Húc Đông, Mạt Mạt đi đến cửa hàng bách hóa trước, mua đồ hộp và bánh ngọt.
Lúc này là giữa tháng sáu, nho trông ở đây vẫn chưa có, chỉ có một ít nho chuyển từ miền Nam ra. Nho là thứ tốt, Mạt Mạt lấy ra sáu chùm, lại xách ra thêm hai con thỏ hoang nữa.
Mat Mạt nhìn may loại đồ vật, hiện tại tặng những thứ đồ này đã coi như là quà tặng không tệ rồi, đủ rồi.
Đến buổi tối bọn nhỏ trở về, Mạt Mạt hầm một con thỏ, để riêng một ít thịt trưa mai bọn nhỏ mang cơm đi ăn.
Đã rất lâu rồi Tùng Nhân không được ăn thỏ: "Mẹ ơi, thỏ ở đâu ra thế ạ?"
Mạt Mạt bình tĩnh nói dối: "Hôm nay mẹ đi ra ngoài mua quà tặng, số mẹ hên nên gặp được một ông cụ nông dân xách hai con thỏ, mẹ dùng phiếu đổi với ông ấy."
Khu nhà không ở trong nội thành nên ở khu vực gần đó rất hay gặp mấy người nông dân, có người cũng sẽ đến may hộ gia đình nông dân để trao đổi đồ vật. Có may người còn cân tiên dùng gấp, to gan cũng sẽ vào thành phố để trao đổi, Hướng Húc Đông đã từng đổi được hai lần.
Mạt Mạt giải thích rất hợp lý, không hề sơ hở ở chỗ nào. Bọn nhỏ cũng không để ý nữa, sự chú ý đều đặt trên con thỏ.
Mạt Mạt cố ý chọn hai con thỏ mập mạp, một con thỏ có thể đủ để hầm một nồi đầy, lại cho thêm một ít khoai tây nữa là ăn được hai bữa.
Buổi tối Mạt Mạt rửa hai chùm nho, Tùng Nhân ăn một quả, thỏa mãn nói: "Mẹ, nho nhà chúng ta có phải cũng sắp chín rồi không?"
"Còn phải chờ ba tháng nữa."
"Mẹ, không phải mẹ nói kỳ nghỉ hè sẽ dẫn bọn con về sao? Hay là chúng ta đợi đến tháng chín rồi về nhé, như thế thì chúng ta có thể ăn nho được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận