Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1062. Đồng ý 2

Chương 1062. Đồng ý 2Chương 1062. Đồng ý 2
Thanh Nghĩa nghĩ đến, bây giờ bọn họ đã lớn, không hề giống như lúc còn bé chĩa mũi nhọn vào như vậy, mặc dù có khúc mắc với Liên Thanh Tùng, nhưng con người không xấu, chỉ cần không phải người xấu là đủ rồi, suy cho cùng thì cũng chảy chung dòng máu.
Thanh Nghĩa nói: "Bởi vì công trình cũng tính là rất lớn, cần một số dân bản xứ, còn biết nhận khoán cho đội công trình bên ngoài, như này, cậu phụ trách cơm nước cho bọn họ đi, tôi tính tiền theo ngày cho cậu, cậu thấy thế nào?"
Hôm nay Liên Thanh Tùng có thể tới, cũng là vợ thuyết phục anh ta, mấy năm nay, vợ vẫn luôn khuyên nhủ anh ta, năm đó mẹ có lỗi, có lỗi thì phải gánh chịu hậu quả, thật sự không liên quan gì đến nhà bác cả hết, chỉ là Liên Thanh Tùng không bước qua được cái hố của mình, sau này vợ nói nhiều, cái hố cũng không còn sâu như vậy nữa.
Hôm nay anh ta không ôm nhiều hy vọng, bởi vì anh ta biết, nhưng năm nay anh ta đều không cho nhà bác cả được một vẻ mặt tươi vui, mặt anh ta đột nhiên nóng bừng, anh ta biết, Thanh Nghĩa đang giúp anh ta, mặc dù cơm nước cũng không dễ dàng, nhưng kiếm được nhiều, làm xong là có tiền vốn rồi, cũng có thể mở một cái cửa hàng nhỏ, sau này cuộc sống cũng có thể nhẹ nhàng hơn chút.
Thanh Tùng sửng sốt một chút, sụt sịt: "Cảm ơn, cảm ơn."
Thanh Nghĩa nói: "Đến lúc đó tôi sẽ tìm người liên hệ với cậu."
Thanh Tùng: "Anh yên tâm, tôi sẽ không để anh mất mặt."
Thanh Nghĩa nói: "Tôi tin cậu."
Thanh Tùng đi rồi, Liên Kiến Thiết thở dài: "Ông nội ở đây cảm ơn mấy đứa, mấy đứa đều là những đứa trẻ tốt bụng, trong lòng ông thật sự hãnh diện."
Liên Kiến Thiết cảm khái rất nhiều, buổi trưa còn phá lệ uống rượu, lôi kéo Liên Quốc Trung lẩm bẩm những năm này, Liên Quốc Trung cũng uống không ít, tiền đồ của con cái, người làm cha như ông cũng nở mày nở mặt.
Hôm nay người trong nhà không được đầy đủ, còn thiếu Thanh Nhân, 30 Tết cậu mới được nghỉ, phải chờ tới tối 30 mới có thể trở về.
Buổi tối Liên Thanh Bách đến nhà cha vợ, Triệu Tuệ và bọn nhỏ đều ở đó, Thanh Nghĩa và Mạt Mạt về cùng nhau, lúc Mạt Mạt về đến nhà, Mộng Nhiễm đang chăm sóc ông bà ngoại nghỉ ngơi.
Mạt Mạt về phòng ngủ, hôm nay phòng ngủ chỉ có một mình cô, Trang Triều Dương dẫn theo hai đứa nhỏ về khu lính mới, vốn dĩ Mạt Mạt muốn đi, nhưng Trang Triều Dương không cho, bụng Mạt Mạt đã sắp tám tháng rồi, đi đến đó quá xóc nảy.
Mạt Mạt rửa mặt nằm trên giường, cô đợi Trang Triều Dương thuyết phục cả nhà Vương Thiết Trụ. Chiêu hôm sau Trang Trieu Dương trở vê, Mạt Mạt vội vàng hỏi: "Gặp bọn Đại Mỹ không? Bọn họ đồng ý không?"
Trang Triều Dương đỡ vợ ngồi xuống: "Đồng chí Liên Mạt Mạt, em hẳn là nên có lòng tin với chồng mình mới đúng chứt"
Mạt Mạt nghe xong, kích động nói: "Đồng ý rồi à, vậy lúc nào bọn họ đến thủ đô?"
Trang Triều Dương: "Thiết Trụ đồng ý, nhưng muốn về nhà một chuyến trước, sau đó mới đến thủ đô."
Mạt Mạt vui vẻ nói: "Chỉ cần bọn họ có thể tới là tốt rồi, phải rồi, anh nói như thế nào?"
Trang Triều Dương uống một ngụm nước: "Anh nói, Thiết Trụ giúp chúng tôi trông nhà, xử lý một số việc, mỗi tháng cho bọn họ tiền lương 50 đồng, Đại Mỹ giúp em trông con, mỗi tháng cũng 50, ban đầu hai vợ chồng cho là anh đang giúp đỡ bọn họ, nói tiền lương của anh mới hơn 100, bọn họ sống chết không đồng ý, về sau anh cũng tiết lộ một số chuyện, nói là anh có không ít cửa hàng, hàng năm có không ít tiền thuê, trong nhà thật sự cần người, cũng không phải vì trợ giúp bọn họ."
Trang Triều Dương không nói, anh đến nói với một mình Thiết Trụ, anh cần tìm người tin cậy, Thiết Trụ không chỉ trông coi Tứ hợp viện, còn phải giúp anh tìm thêm mấy người có thể tin được, theo dõi Phạm Đông, chuyện này mới là quan trọng nhất, lúc này Thiết Trụ mới đáp ứng mà không chút nghĩ ngợi. Mat Mạt vừa muốn nói chuyện, chỉ nghe thấy ông ngoại trên lầu hô to: "Nhanh, nhanh đi tìm ông cụ Lưu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận