Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1520. -

Chương 1520. -Chương 1520. -
Mat Mạt vội vàng đứng dậy chào hỏi: "Chị dâu, mau vào đây ngồi."
Cuối cùng Tiết Nhã nén lại lời muốn nói, cho Mạt Mạt vẻ mặt vui cười còn khó coi hơn so với khóc: "Thấy em đang đọc sách, chị cũng không quấy ray nữa, chị về trước đây."
Tiết Nhã cũng không cho Mạt Mạt cơ hội nói chuyện, xoay người rời đi, Mạt Mạt cũng không muốn ngăn lại, cô biết trong lòng Tiết Nhã không thoải mái, nhưng con gái nhà mình, cho dù rất ấm ức cũng chỉ có thể tự mình chịu đựng.
Mạt Mạt tiếp tục đọc sách, viết vào cuốn sổ bên cạnh những điểm chính.
Mạt Mạt rất quý sách, bình thường sẽ không viết vẽ lên sách, đám nhỏ trong nhà cũng được giáo dục như vậy.
Thật ra là Mạt Mạt sợ, bọn nhỏ sẽ tạo thành thói quen, sách đi mượn cũng viết linh tinh vẽ linh tinh, sẽ chọc giận khiến cho người ta ghét, cũng may giáo dục rất thành công.
Tề Hồng trở về tương đối muộn, kể từ sau khi biết Tùng Nhân có ý với Tâm Bảo, càng không cho mình là người ngoài, đi vào là gọi chị dâu Tôn nấu cho mình bát mì, miệng cũng không nhàn rỗi, nói kết quả mà mình bận rộn cho Mạt Mạt.
Trước kia Tề Hồng không có đầu óc buôn bán gì, nhưng không chịu nổi Mat Mạt thường xuyên truyền thụ, thời gian lâu dài, cũng có thể học được mấy phần, có mấy phần rồi, lại cộng thêm sự liều lĩnh và bền bỉ của Tề Hồng, lúc này mới đi ra ngoài tìm được nhà máy chế tạo album ảnh, chỉ là chưa ký hợp đồng, trở về tìm Mạt Mạt để định ra hợp đồng.
Mạt Mạt bật cười: "Cô học được cũng rất thông minh."
Tê Hồng ngượng ngùng cười: "Tôi là đơn thuần tín nhiệm cô."
Chuyện này thật sự đúng là không phải thông minh hay không thông minh, chẳng qua là lúc đó xưởng trưởng đối với cô ấy quá tốt, không phải lừa đảo thì cũng là trộm cắp, cô ấy bối rối, trực giác nhiều năm đã nói cho cô ấy biết, trở về nên nói với Mạt Mạt một tiếng.
Mạt Mạt cong khoé miệng: "Người xưởng trưởng kia là vừa ý với chuyện làm album ảnh, cô không nói quá nhiều chứ, cũng chưa đưa bức vẽ mà tôi cho cô đưa cho ông ấy xem đấy chứ?"
Tề Hồng: "Tôi cũng không ngốc, còn chưa bàn xong xuôi, tôi lấy những thứ đó ra để làm gì, tôi chỉ nói những thứ có thể nói, những thứ khác đều không nói."
Mat Mat cười khẽ: "Coi như cô thông minh, hợp đồng giao cho tôi, người xưởng trưởng kia nếu muốn sáng ý cũng được, nhưng phải hợp tác, hơn nữa phải rõ ràng, logo của album ảnh cửa tiệm chụp hình của cô toàn bộ thuộc sở hữu của cô, tranh mà cô đưa cũng là của cô, chuyện này không tham gia vào trong hợp đồng. Cô có thể cho những ý tưởng sáng tạo khác, phương diện thiết kế là do chính bọn họ phát triển, hơn nữa phải phân chia, album ảnh làm ra được, trong một năm, phải chia cho cô 10%, mặc kệ là do ông ta tự sản xuất hay là uỷ thác cho nhà máy các nơi trong cả nước, chỉ cần lấy ý tưởng sáng tạo, là phải đưa 10%, nhưng tôi đoán người xưởng trưởng này cũng không ngốc, nhất định sẽ tự mình sản xuất trước."
Cuối cùng Mạt Mạt nhấn mạnh một câu: "Phần thiết kế của chúng ta nhất định phải là phần độc nhất, chỉ có như vậy, mới có thể biểu hiện ra sự khác biệt của tiệm chụp ảnh."
Tê Hồng nghe mà choáng váng, thì ra còn có nhiều chuyện rắc rối như vậy.
Tùng Nhân không biết đến đây từ lúc nào, cau mày: "Vì sao chỉ ký một năm, mà lại chỉ cần 10%, không phải là quá ít rồi ạ?"
Mạt Mạt bó tay rồi, Tùng Nhân muốn thi trường quân đội, thằng nhóc này hỏi chuyện này làm gì, nhưng thấy mấy đứa bé đều đang nhìn cô, Mạt Mạt cảm thấy, để bọn nó nghe hiểu rõ chút cũng tốt, trên thương trường có thể chơi được xoay chuyển, đều là người tỉnh anh.
Mạt Mạt nhấp ngụm nước cho nhuận họng: "Vì sao chỉ ký một năm, rất đơn giản, bắt chước theo, trước mắt kinh tế phá triển nhanh chóng, cho nên cái gì kiếm tiền được đều sẽ bắt chước theo, nhà ai mà không có chuyện gì lại mua từng quyển từng quyển, tình hình kinh te trước mắt còn chưa ủng hộ loại hành vi phá của này."
Tùng Nhân hiểu ra rồi, mua nhiều thật sự là hành vi hoang phí phá của.
Bạn cần đăng nhập để bình luận