Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1333. Thích 1

Chương 1333. Thích 1Chương 1333. Thích 1
Mat Mat cúi đầu hỏi Tùng Nhân,"Chuyện gì thế con?"
Tùng Nhân nắm chặt quay cặp sách,'Con cũng không biết nữa, lúc về đã như thế này rồi, mẹ, cô và cái cô kia sao không nói năng gì thế ạ?"
Mạt Mạt,"Mẹ cũng mới về, làm sao mà biết được, đi thôi, đi vào nhà."
Mạt Mạt mở cửa vào nhà, ánh mắt của Trang Triều Lộ và Ngô Ảnh đều dừng trên người Mạt Mạt, chân của Ngô Anh đã gần như khỏi rồi, đứng dậy,"Chị dâu về rồi, em còn có việc, em về trước đây."
Mạt Mạt,"Hả, được, ai da, không đúng, Ngô Ảnh, không phải cô đến tìm tôi cứ!"
Ngô Ảnh,"Chuyện đó, không phải, chị dâu em đi trước đây."
Mat Mạt,"Được."
Ngô Ảnh đi rồi, Mạt Mạt hỏi Trang Triều Lộ,"Chị, Ngô Ảnh đến tìm chỉ hả?"
Trang Triều Lộ,"Chính xác mà nói là chị đưa về nhà."
Mat Mạt,"Hả?"
Trang Triều Lộ nói: "Chuyện là như thế này, không phải chị đi theo sao? Hôm nay gặp được Ngô Ảnh tới bệnh viện khám, sau đó đi về, chị liền muốn gặp cô gái này, vì thế chị giả vở cơ thể không khỏe, Ngô Ảnh liên đưa chị vê nhà, từ lúc đi vào cửa nhà thì cô gái đó không nói năng gì nữa, sau đó thì bọn em về."
Mat Mạt,...."
Cái cớ sức khỏe không tốt này, sao mà quen đến thế, chị cả đúng là có công thức quen thuộc dành cho con dâu.
Trang Triều Lộ thở dài,'Cô gái này đúng là lạnh lùng, nói thật, chị là người làm mẹ, trong lòng vốn có thiên vị, chị thực sự không muốn tìm cô gái như thế này, sau này nhất định sẽ rất mệt."
Mat Mạt,"Chuyện tình cảm chính là một người thích đánh một người thích bị đánh, nói không chừng còn thấy vui ấy chứ!"
Trang Triều Lộ giật giật khóe miệng,'Em nói đúng, quả thực có khuynh hướng thích bị bạo lực, chị nói cho em biết, toàn bộ quá trình mặt mày Ngô Ảnh không tốt thì thôi, còn vội vã bị đụng vai nữa, nhìn mà chị còn thấy đau, lúc đứng dậy còn vui hớn hở, ngốc muốn chết thôi."
Mạt Mạt cười phì thành tiếng, chị tả y như thật vậy,"Thực ra có phản ứng mới là chuyện tốt, vẫn tốt hơn lạnh lùng coi chị như là không khí, ít nhất là nỗ lực không phí công."
Trang Triều Lộ,"Em nói như vậy cũng quả thật là dúng, xem ra cũng không hoàn toàn vô cụng, cũng hay ho đó."
Mat Mạt,'Vâng.” Mat Mat đứng dậy đi nấu cơm, đợi nau cơm nước xong xuôi, Khởi Hàng đến rồi, Trang Triều Lộ trốn trong bếp,'Mẹ, đừng trốn nữa, con từ lâu đã biết mẹ đến rồi."
Trang Triều Lộ bưng thức ăn ra, sắc mặt không tốt lắm,"Chính vì thế mấy hôm nay con đều đang trêu mẹ?”
Khởi Hàng ý thức được mình đã nói sai rồi.
Vội đỡ lời,"Nào có, con hôm nay mới biết mà."
Trang Triều Lộ,"Hừ hừ."
Một tiếng cười lạnh, cậu ấy liền biết là mình sắp xong rồi, vồn vã đi tới bưng đồ ăn,"Mẹ, để con giúp mẹ."
Trang Triều Lộ tránh đi, lườm nguýt,"Con đến đây làm gì?”
Khởi Hàng,"Mẹ, mẹ xem mẹ nói kìa, con đương nhiên là đến thăm mẹ rồi!"
Trang Triều Lộ,"Không chuẩn bị trêu mẹ nữa hả?"
Mồ hôi trên trán Khởi Hàng túa ra,"Mẹ, con nào có dám, con sai rồi, sau này không dám thế nữa."
Trang Triều Lộ hừ hừ, nể tình vất vả nên không so đo nữa,"Được rồi, đừng dài dòng nữa, nhanh đi ăn cơm."
Khởi Hàng,"Dại"
Mạt Mạt bưng canh ra, Khởi Hàng đã ngồi vào bàn rồi, lên tiếng hỏi mẹ,"Mẹ, nhân phẩm của Ngô Anh không tôi chứ.”
Trang Triều Lộ,"Con có vẻ yên tâm về mẹ, không sợ mẹ nói gì đó phá vỡ quan hệ của hai đứa sao?"
Khởi Hàng thấy chẳng sao cả,"Chúng con còn chưa thiết lập quan hệ, phá vỡ hay không chẳng ảnh hưởng tới con."
Mat Mạt,"... Tâm trạng của cháu tốt ghê."
Bạn cần đăng nhập để bình luận