Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1500. -

Chương 1500. -Chương 1500. -
Tề Hồng thô kệch, ngẩn người không nghe ra ý tứ của Mạt Mạt, vỗ ngực: "Yên tâm đi, tôi nhất định coi Tùng Nhân là con ruột."
Khoé miệng Mạt Mạt vểnh lên, hy vọng tương lai Tùng Nhân thật sự gạt mất Tâm Bảo, Tề Hồng còn có thể nói ra như vậy.
Kỳ Dung ở phía trước, ngừng bước, chờ hai người Mạt Mạt đi tới, chỉ mặt tiền cửa hàng trước mặt: "Nơi này ban đầu là bán đồ sứ, người nhà này sắp đến thành phố G, cho nên định bán mặt tiền cửa hàng."
Mạt Mạt lôi kéo Tề Hồng đi vào, mặt tiền cửa hàng bởi vì là bán đồ sứ, sảnh rất lớn, còn có một số giá đỡ chưa bán đi, bố cục rất đơn giản, một sảnh lớn, một phòng, liếc một chút đã nhìn thấy hết.
Đối với phương diện này Tề Hồng hoàn toàn dựa vào Mạt Mạt, Mạt Mạt nhìn, nói với Kỳ Dung: "Lại đi xem viện tử đi?"
Kỳ Dung đã biết Mạt Mạt sẽ so sánh: "Được, đi bên này."
Kỳ Dung đi trước dẫn đường, cố ý kéo dài khoảng cách với hai người Mạt Mạt, thuận tiện cho Mạt Mạt và Tề Hồng nói thầm.
Te Hồng không ngốc, từ lúc nhìn thấy Kỳ Dung đã biết người này là một nhân vật có tiếng, không nghĩ tới sẽ ti mỉ như vậy, người này thế nhưng rất khó lường.
Viện tử cũng không nhỏ, 400 mét vuông, phía trước nhà có thể mở một quán nhỏ, phía sau có năm, sáu gian phòng, rất rộng rãi, mặc dù viện tử hơi cũ một chút, nhưng trong mắt Mạt Mạt rất hài lòng.
Viện tử này đủ lớn, không gian có thể lợi dụng rất nhiều, nhưng mặt tiền cửa hàng cũng không tệ, mặt tiền cửa hàng gần với trung tâm thành phố, không mua thật là đáng tiếc.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Mạt Mạt bảo Kỳ Dung chờ một chút, thương lượng với Tề Hồng: "Hiện tại phát triển rất nhanh, giá nhà mỗi ngày đều tăng, cửa hàng 200 mét vuông cần ba vạn, viện tử này hơi ở cuối phố một chút, cho nên giá cả không thể so với mặt tiền cửa hàng, nhưng cũng không rẻ, cần bốn vạn, cô nghĩ sao?"
Tề Hồng miệng đã thành hình chữ O rồi, ở trong ấn tượng của cô ấy một hai vạn là rất cao rồi, không nghĩ tới lại tăng lên gấp bội: "Vậy thì quá đắt, ở đất liền cao lắm cũng chỉ có hai ba ngàn."
Mạt Mạt: "Trước mắt trong đất liền không so được với bên này, tôi có thể cho cô biết, với cái giá này vẫn là còn nể mặt Kỳ Dung, nếu không thì phải cao hơn một phần năm."
Tề Hồng bối rối, cao hơn à, Mạt Mạt tiếp tục nói: "Cô biết trong tay tôi có một vài mặt tiền cửa hàng ở thủ đô chứ, tôi cho cô biết, mặt tiền cửa hàng tâm thường nhất nhà chúng tôi nếu như bán đi, chí ít là được năm vạn. Ngay cả cái giá tiền này mà thả ra, chưa tới nửa giờ đã có thể bán rôi, cô mua là vừa vặn, đất này đảm bảo tăng giá trị."
Tề Hồng cảm thấy cô ấy thật sự là không có kiến thức, mấy vạn đồng ở nơi này chính là giá trên trời rồi, nhưng từ miệng Mạt Mạt lại giống như đang nói mấy trăm đồng vậy, ổn định lại tâm trạng: "Mấy chuyện này tôi không hiểu, Mạt Mạt, cô nói xem tôi mua cái nào thì được?”
Mạt Mạt: "Theo đề nghị của tôi cả hai cái đều mua, cơ hội hiếm có, nếu bỏ qua thì gần như là hối hận cũng không còn nữa, hôm nay cô không cần, ngày mai nhất định sẽ bị người khác mua."
Tề Hồng: "Tôi chỉ cần một chỗ, không dùng đến hai, hơn nữa tôi chỉ có đủ tiền để mua một mặt tiền cửa hàng thôi."
Mạt Mạt: "Không dùng đến có thể cho thuê, ở ngay đất này, tiền thuê một năm đã là ba ngàn rồi, coi như tiền thuê không tăng, không tới mười năm đã hồi vốn rồi, cô có càng nhiều mặt tiền cửa hàng thì càng có lời nhiều, về phần tiền, tôi có, tôi có thể cho cô mượn."
Tề Hồng không thông minh, nhưng cô ấy tin Mạt Mạt, từ khi bắt đầu quen biết Mạt Mạt, đi theo Mạt Mạt, tuyệt đối có thịt ăn: "Được, nghe cô, tôi sẽ lấy hết, chỉ có điều tiền thì không thể mượn cô, cô đã giúp tôi rất nhiều rồi, tôi không thể lại mượn tiên nữa."
Tê Hồng biết Mat Mat cho vay nhất định không cần tiền lời, cô ấy tình nguyện mượn cha mẹ, cũng không mượn Mat Mat cô ay đã nhận an hue to lớn của Mat Mat rồi, không thể để cho Mat Mat lại hỗ trợ tiếp được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận