Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1638. -

Chương 1638. -Chương 1638. -
Sau khi Trang Triều Dương ăn xong uống trà: "Cô ta xuất viện rồi?"
Mạt Mạt gật đầu: "Đúng vậy, xuất viện lại tới, đây là vì cô đơn, nhà chúng ta có mùi vị của gia đình, cho nên lại tới."
Mạt Mạt nhìn vẫn rất chuẩn, khiến cho Tôn Nhuy thường xuyên đến nhà, chủ yếu cũng là vì hương vị gia đình.
Trang Triều Dương: "Cô ta muốn thì cứ tới đi vậy!"
Như này là Trang Triều Dương đã nhượng bộ rồi, cũng coi như là bước đầu đón nhận Tôn Nhuy rồi.
Mạt Mạt cong mắt: "Vâng."
Buổi chiều Trang Triều Dương dẫn theo bọn nhỏ đi dạo phố, hôm nay là Nguyên Đán, ngoài đường rất náo nhiệt.
Buổi tối lúc trở về, trong tay bọn nhỏ là túi lớn túi bé, Trang Triêu Dương ôm một cái túi cho Mạt Mạt, đáy mắt cô hiện lên ý cười: "Em cũng có quà ư?"
Trang Triều Dương gật đầu: "Ai cũng có."
Mạt Mạt tò mò mở ra, một chiếc khăn quàng cổ, tuyền lông cừu, nhãn hiệu nước ngoài, rất đắt, sắp bằng một tháng tiền lương.
Bắt đầu từ năm ngoái, Trang Triều Dương không nộp tiền lương nữa, đều Ở trong tay anh, Trang Triều Dương cũng không tiêu, mỗi lần cũng chỉ chờ đến ngày lễ để mua quà cho mọi người.
Nguyên Đán qua đi, Trang Triêu Dương đi rồi, Mạt Mạt cũng bắt đầu làm kết toán.
Năm nay Mạt Mạt không có ý định đến thủ đô, tính xong sớm, phái người đưa đến là được.
Mạt Mạt cũng bớt ra chút thời gian, thay đổi lại căn phòng của Tùng Nhân, tránh cho cha mẹ đến ở lại không quen.
Thời gian rất nhanh đã chuyển đến trung tuần tháng giêng, các trường đại học đã bắt đầu nghỉ.
Đầu tiên là Chương Vĩ, năm nay Chương Vĩ không định về nhà, hai năm này cuộc sống trong nhà rất tốt, trong nhà có tiền, cậu ấy cũng có thể yên tâm, thật vất vả mới vừa bắt đầu vào công việc, càng nên nhân lúc được nghỉ mà học tập nhiều hơn.
Lúc Mạt Mạt nhìn thấy Chương Vĩ, kinh ngạc nói: "Cậu ở nhà của Lý Vinh Sinh?"
Chương Vĩ gật đầu: "Nhà Lý Vinh Sinh đủ lớn, tôi lại đang muốn thuê phòng, nên đến nhà Lý Vinh Sinh ở, rất thuận tiện."
Đã nửa tháng roi Mat Mạt không nghe thấy tin tức của Lý Vinh Sinh: "Bây giờ cậu ấy thế nào? Còn nữa mẹ cậu ấy có khỏe không?"
Chương Vĩ: "Rất tốt, Lý Vinh Sinh rất bận, không đi học quá lâu, có chút theo không kịp, bây giờ đang đăng kí một môn để thi lại, mẹ cậu ấy hồi phục cũng rất tốt, cuộc sống không tệ."
"Vậy thì tốt rồi."
Mat Mạt đợi Chương Vĩ ra ngoài, bây giờ chi còn một khoảng thời gian nữa là bước sang năm mới rồi, Mạt Mạt cũng muốn đi thăm Lý Vinh Sinh, dù thế nào Lý Vinh Sinh cũng gọi cô một tiếng chị.
Buổi chiều đúng lúc Mạt Mạt đi vào thành phố làm việc, đi vòng qua mua chút hoa quả rồi đến thăm một chút.
Lúc Mạt Mạt lên lầu, trong nhà không có ai, lại xuống lầu ngồi ở trong xe chờ một lát, chưa tới vài phút, thấy Lý Vinh Sinh trở về, sắc mặt cậu ấy không tốt, cước bộ có hơi nhanh.
Mạt Mạt đang muốn xuống xe, chỉ thấy Lý Thư chạy chậm đi theo sau Lý Vinh Sinh, kéo Lý Vinh Sinh lại, tay Mạt Mạt đang mở cửa xe dừng lại.
Mạt Mạt chú ý tới chân của Lý Thư, coi như là cuộc sống quả thực đã tốt.
Lý Thư giữ chặt lấy Lý Vinh Sinh, cô ta không khống chế được tâm trạng của mình, vì sao, vì sao Lý Vinh Sinh còn có thể về trường học, vì sao?
Trong lòng Lý Thư nghĩ như thế nào, cũng không chú ý đã nói ra, hai mắt hung hăng nhìn chằm chằm Lý Vinh Sinh.
Lý Vinh Sinh hất tay Lý Thư ra: "Tôi có trở vê trường hay không thì liên quan gì đến chị, tôi không muốn nhìn thấy chị, mau rời khỏi đây cho tôi."
Lý Thư giống như đã rơi vào trong ma chướng, trong đầu deu là Lý Vinh Sinh sẽ tiếp tục o lại thành phố Z, nhất định còn sẽ giống như đời trước, những øì cô ta nỗ lực làm chẳng phải là uổng phí hay sao, sau đó điên cuồng: "Tao không cho phép, tao không cho phép mày ở lại, mày nên bỏ học mới phải chứ, mày nên quay lại thủ đô mới phải chứ, làm sao lại còn ở đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận