Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 991. Xe hơi nhỏ 1

Chương 991. Xe hơi nhỏ 1Chương 991. Xe hơi nhỏ 1
Trang Triều Dương lại ngồi xuống lần nữa: "Có chuyện gì vậy chị?"
"Nhà họ Kỳ có một đứa con gái còn chưa kết hôn, tuổi tác thì nhỏ hơn 2 tuổi, hôm nay người nhà họ Kỳ tới tìm chị, chị nghe nói gần nói xa ý là muốn kết thông gia với chị."
Trang Triều Dương hừ lạnh một tiếng: "Em thấy có người ở phía sau chỉ điểm cho nhà họ Kỳ đấy!"
Trang Triều Lộ nói: "Quả thực là vậy, nhà họ Kỳ đi một ngày, chị đã làm sáng tỏ, cũng đã nói rồi, sau này nhà họ Kỳ không có bất cứ quan hệ nào với nhà chúng ta."
Trang Trieu Dương ngược lại đã đoán ra là ai: "Tâm tư của Phạm Đông không nhỏ nhỉ!"
Trang Triều Lộ day trán: "Ừm, cho nên nhà chúng ta nên cách xa mới tốt, chị đến chính là để nhắc nhở em một chút, ở chỗ chị không thuận lợi, nói không chừng nhà họ Kỳ sẽ đến tìm em."
"Bọn họ cũng không tìm được em, chúng ta chỉ cần làm rõ thái độ là được."
Trang Triều Lộ đứng dậy: "Ừm, trong lòng em nắm chắc là được, chị về trước đây."
Trang Triều Dương: "Vâng, em tiễn chị."
Trang Triều Dương tiễn chị gái rời đi, Mạt Mạt cuộn người trên ghế sofa, Phạm Đông muốn gián tiếp có quan hệ với đám người Trang Triều Dương, thật tình không biết, quan hệ giữa anh ta và nhà họ Kỳ đã bị hai chị em Trang Trieu Dương nhìn rõ.
Một tuần mới đã bắt đầu rồi, vào tháng sáu, thời tiết ở thủ đô nóng bức lên, mấy trận mưa xuống cũng không làm dịu được thời tiết oi ả này, đi ra ngoài một chuyến xong cả người đầy mồ hôi.
Một tuần vừa rồi của Mạt Mạt thật khó khăn, cô không đi xe buýt được, vừa lên xe buýt Mạt Mạt sẽ buồn nôn, mấy ngày đầu còn đỡ, càng về sau, Mạt Mạt ngửi thấy mùi xe buýt là nôn, nôn ào ào, vô cùng khó chịu.
Một tuần này không làm sao mà lên lớp được, lúc Trang Triều Dương biết đến thì đau lòng vô cùng, anh không thể về nhà, gọi điện thoại về nói: "Vợ ơi, tiền nhà chúng ta tiết kiệm được nhiều cũng không thể quá mức, mua xe đi, Vân Kiến biết lái xe mà, vừa hay để nó lái xe đến trường, vừa đi vừa về cũng tiện, sau này lộ rõ là mang thai thì cũng an toàn hơn một chút."
Mạt Mạt nghe vậy thì trái tim sống lại, Mạt Mạt không biết lái xe, đời trước cô chỉ ở ven đường nhìn từng chiếc xe hơi chạy như bay, cô không có tiền đi học, cũng không có bạn bè, bởi vì mỗi ngày cô đều bận rộn làm việc.
Trang Triều Dương cảm thấy vợ do dự, tiếp tục nói: "Mua đi, nhà chúng ta không thiếu tiền mua một chiếc xe."
Mat Mạt: "Anh thuyết phục em thành công rồi, mua, mua một cái, Vân Kiến lái trước, sau đó từ từ dạy em."
Trang Triều Dương cong khoé miệng: "Không cần Vân Kiến, chờ anh trở về, anh dạy cho em, giao em cho Vân Kiến anh cũng không yên tâm, Vân Kiến mới vừa học lái xe cùng với Thẩm Triết, tay lái chưa cứng, còn anh là tài xế lâu năm."
Trong lòng Mạt Mạt phỉ nhổ, quả thực là tài xế lâu năm.
Bên này Mạt Mạt quyết định rồi, gọi điện thoại cho Thẩm Triết, việc mua xe thì Thẩm Triết là người trong nghề, anh ấy nói: "Yên tâm, giao cho anh, ngày mai sẽ có xe."
Mạt Mạt nói: "Cảm ơn anh."
"Cảm ơn cái gì, đừng khách khí, anh nói thật, nhà các em nên mua một chiếc xe từ lâu rồi, dùng thuận tiện.”
Mạt Mạt cảm ơn Thẩm Triết một lần nữa, về nhà tuyên bố với bọn nhỏ tin tức tốt này, Tùng Nhân kích động chết mất, đứng trên ghế sofa nhảy lên, Mạt Mạt: "Ngồi xuống cho mẹ, ngã sấp xuống thì phải làm sao?”
Tùng Nhân ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa: "Mẹ, nhà mình thật sự sắp có xe hơi nhỏ hả?"
Mạt Mạt nói: "Đương nhiên."
"Quá tốt rồi, nhà mình cũng có xe hơi nhỏ rồi."
Tùng Nhân vui vẻ, cũng không phải vì khoe khoang, mà chính là vui vẻ vì xe đồ chơi trong tay, cuối cùng đã có thể biến thành lớn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận