Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 375. Không gặp 1

Chương 375. Không gặp 1Chương 375. Không gặp 1
Điền Tình hỏi cuộc sống của Miêu Chí những năm nay như thế nào, Miêu Chí trả lời từng chuyện, hai người dường như nói không hết chuyện.
Mạt Mạt nhìn thoáng qua đồng hồ, gần 4 giờ 30"Ông ngoại, hôm nay là tết Trung thu, là ngày đoàn tụ với gia đình, gia đình chúng ta cũng được coi như là có cuộc đoàn tụ lớn, con sẽ nấu một bàn các món ăn ngon, chúng ta cùng đón Tết Trung thu."
Miêu Chí,"Đến chỗ ông đi, nơi đó lớn, kêu chị dâu con và cháu trai đi luôn, cùng nhau đón tết Trung thu."
Mạt Mạt không có ý kiến, nhìn cha mẹ, Liên Quốc Trung cũng đồng ý.
Mat Mat hỏi,"Ông ngoại, chỗ của ông có cái gì ăn không?"
Miêu Chí lúng túng, mặc dù ông ở riêng một tòa nhà, nhưng món ăn của ông đều do nhà ăn đưa, nhà ông chả có gì cả, giờ làm cũng không làm được món gì,'Vậy, nhóc con, nhà con có gì ăn thì cứ dọn ra, hai ngày sau, ông ngoại lại bổ sung gấp đôi cho con."
Mạt Mat xua tay, Không cần đâu ông ngoại, đều là người một nhà."
Nói tới đây, Liên Quốc Trung mới nhớ tới cái túi, xách cái túi bên chân để lên mặt bàn,"Trong này có đồ ăn."
Điền Tình cười đứng lên "Sao con lại quên mất cái túi này chứ, con gái, mau đến xem, mang cho con cái gì này?”
Mat Mat tò mò bước lên "Mang cho con món ngon gì sao?”
Điền Tình mở cái túi lớn nhất,"Hai con gà mái này là ông nội con làm, một con cho con, một con cho chị dâu con, nhà mình có hai mươi cái trứng gà đều cho con, một túi cá viên, mẹ dựa theo cách con dạy mà làm, ba mươi trứng vịt muối, mẹ đã nấu xong rồi, con và Triệu Tuệ mỗi người một nửa, bánh ngọt đều cho con, biết con thích ăn mì, cuối cùng còn có năm cân bột mì."
Mạt Mạt nhìn đồ ăn sắp ra một bàn,'Đừng nói với con là trong nhà có gì thì cha mẹ đều mang tới đây nhai"
Điền Tình nhìn thoáng qua chồng mình, cười trộm,'Không có, ông nội con thường cho trứng gà, trong nhà còn rất nhiều, ông nội con đổi trứng vịt trong thôn, muối rất ngon, trong nhà còn có một nửa đói"
Mạt Mạt nghe thế, cha và ông nội vẫn rất hòa thuận!
Liên Quốc Trung tằng hắng một cái, xách một cái túi khác nhỏ hơn một chút,"Đây là của bà và mẹ nuôi con cho, tết Trung thu bọn họ thực sự không thể tới đây, nói là chờ thêm đoạn thời gian lại tới thăm con."
Mạt Mạt tự mình xé túi, xách ra từng món, hai cân nho khô, năm cân các loại thịt khô lạp xưởng, năm cân bánh Trung thu, mười thước vải bông nguyên chất, còn có ba cân bông, sâu bên trong túi còn có một phong thư, trong phong thư có phiếu bốn cân thịt, bốn phiếu trứng gà, phiếu cho hai cân đậu ht phiếu một cân đầu.
Miêu Chí cầm phiếu, mỗi món đều rất khan hiếm,
Vẻ mặt rất nghiêm túc,"Mẹ nuôi Mạt Mạt là ai? Sao có nhiều món khan hiếm như vậy?"
Điền Tình nói: "Nhà họ Khâu, con dâu của nhà họ Khâu..."
Miêu Chí nghe đầu đuôi câu chuyện nhận thân thì đã yên tâm, nhà họ Khâu, ông cũng biết, nhân phẩm nhà họ Khâu cũng không tệ.
Mạt Mạt thấy vẻ mặt ông ngoại thả lỏng, biết ông ngoại đã chấp nhận.
Mạt Mạt cất các loại phiếu, lại lấy mấy món cho chị dâu để riêng ra, còn lại đều đặt ở trên bàn,'Những món này đều đưa tới chỗ ông ngoại đi!"
Miêu Chí cũng không lấy hết, nhất là những món bà và mẹ nuôi cho cháu gái để bồi bổ cơ thể.
Cuối cùng vẫn là Điền Tình làm chủ, lấy mười cái trứng gà, hai cân thịt khô, một cân lạp xưởng, mười trứng vịt muối.
Trong nhà Mạt Mạt còn có rau quả, lấy hết lên, còn có cá khô chưa kịp gửi đi, nhưng phải giao cho Điền Tình làm, Mạt Mạt vừa ngửi thì đã nôn, về phần món chính, cô lấy năm cân bột mì.
Miêu Chí liên tục nói, nhiều quá, nhiều lắm rồi, đáng tiếc con gái và cháu gái đều không để ý tới ông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận