Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1632. -

Chương 1632. -Chương 1632. -
Buổi tối mấy đứa bé trở về, nhìn thấy Trang Triều Dương đều sán vào trên người cha, cha về rồi, bọn nhỏ là người vui vẻ nhất.
Cơm tối là do Mạt Mạt nấu, chị dâu Tôn cũng nghỉ sớm, đi chuyến xe buýt cuối cùng về nhà.
Mạt Mạt làm những món mà Trang Triều Dương thích ăn, hai vợ chồng thỉnh thoảng liếc nhau, bọn nhỏ cũng có thể cảm giác được trong không khí là những bong bóng màu hồng.
Cuối cùng mấy đứa bé rất có mặt mũi đi lên lầu, để lại hai vợ chồng Mạt Mạt ở chung.
Buổi tối hai vợ chồng đều thoa mặt nạ, sau khi Trang Triều Dương rửa mặt xong, sờ lên mặt mình, cẩn thận đứng trước gương nhìn: "Không phải nói, thật sự có hiệu quả."
Mạt Mạt đã chui vào ổ chăn rồi, hiện trong phòng chỉ có hai vợ chồng, Mạt Mạt hỏi: "Nhà Lý Vinh Sinh bốc cháy có điều tra ra được cái gì không?"
Trang Triều Dương ngồi trên ghế: "Anh đang định nói đây, không điều tra ra, một trận hỏa hoạn lớn nhà Lý Vinh Sinh bị cháy rụi, đầu mối gì cũng không có, bởi vì là cháy lớn vào buổi tối, cũng không có ai chú ý đến người xung quanh."
Mạt Mạt mím môi: "Cho nên chính là một chút manh mối cũng không có?"
Trang Triều Dương gõ lên mặt bàn: "Không, chính là bởi vì không có manh moi cho nên mới càng xác định không phải ngoài ý muốn."
Mạt Mạt cũng đồng ý với lời này: "Hơn nữa còn là đêm khuya vắng người, thì càng khả nghi rồi."
Trang Triều Dương tán thưởng nhìn vợ: "Mặc dù không thể xác định là ai, nhưng anh cảm thấy không thể không liên quan đến Lý Thư, Lý Thư ở bên này anh còn phải theo dõi."
Mạt Mạt cũng cảm thấy là Lý Thư, chỉ tiếc không có chứng cứ, không trách được vợ chồng Mạt Mạt nghi ngờ Lý Thư, chỉ có Lý Thư hận Lý Vinh Sinh nhất, cũng là người có động cơ cao nhất.
Đáng tiếc tất cả đều là suy đoán, không có bất kỳ chứng cứ nào.
Mạt Mạt đổi đề tài: "Phải rồi, em định sắp xếp lại phòng trong nhà, lần đầu tiên mẹ tới thành phố Z sợ cha mẹ không quen."
Trang Triều Dương cũng quay lại nằm trên giường: "Chuyện này em cứ xem mà làm."
Mạt Mạt nhường chỗ cho Trang Triều Dương: "Còn có Hạo Dương và Hạo Bác cũng muốn đến, chị dâu cũng tới ở mấy ngày."
Trang Triều Dương đang kéo chăn mêền thì dừng lại: "Chị dâu cũng muốn đến?"
"Đúng vậy, còn không phải là con ở đâu mẹ ở đó à, nghỉ thì chỉ có chị đâu ở nhà một mình, cô ấy cũng không thấy có gì thú vị, lại chưa từng tới đây, nên đến thăm thú chút, mấy đứa Hạo Dương ngược lại là đến học tập."
Trang Triều Dương hỏi: "Nhà chúng ta đủ phòng không? Anh nhớ là em đã sửa lại gian phòng cho khách duy nhất, đủ ở không?"
Mạt Mạt tính toán: "Chị dâu và Mễ Mễ ở cùng nhau, Hạo Dương và Thất Cân ở cùng nhau, Hạo Bác và An An, phòng của Tùng Nhân thì nhường ra cho cha mẹ ở, vừa vặn đủ."
Trang Triều Dương: "Tùng Nhân thì sao?"
Mạt Mạt nói: "Qua nhà sát vách thôi, con trai của anh trở về nhất định cảm ơn sự sắp xếp của em."
Trang Triều Dương: "..."
Anh có nên nói hay không, con trai quả nhiên có phong phạm của anh năm đó, sớm như vậy đã đi dần từng bước rồi.
Mạt Mạt buồn ngủ, Trang Triều Dương lôi kéo Mat Mạt vận động, sau đó hai vợ chồng đều ngủ.
Ngày hôm sau không đi làm, lại là ngày chủ nhật lớn, Mạt Mạt cũng không muốn dậy sớm như thế.
Trang Triều Dương thấy dáng vẻ lười biếng của vợ, bên ngoài lại có gió thổi mạnh, suy cho cùng Trang Triêu Dương không nhẫn tâm gọi Mạt Mạt dậy.
Một giấc này Mạt Mạt ngủ thẳng tới tám rưỡi, lúc thức dậy, bọn nhỏ đều đã cơm nước xong xuôi, bên ngoài đã có mưa, lại có gió, râm mát râm mát.
Mạt Mạt mặc áo lông, mặc quần vệ sinh cá nhân, ăn sáng xong thì cuộn trên ghế sô pha, nhìn thấy Trang Trieu Dương đang đọc báo, mới nhớ ra quên mất nói cái gì.
Mạt Mạt lấy ra tờ báo vài ngày trước đó, đưa cho Trang Triều Dương, Trang Triều Dương bỏ tờ báo trong tay xuống: "Lấy báo cũ làm gì?"
Mạt Mạt lật ra tin tức liên quan tới Tôn Nhuy: "Anh đọc cái này một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận