Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1379. Nhớ mẹ không? 1

Chương 1379. Nhớ mẹ không? 1Chương 1379. Nhớ mẹ không? 1
Bởi vì quan hệ của Mễ Mễ, Mạt Mạt đặc biệt chú ý đến Phùng Quyên, suy nghĩ cho tới trưa cũng không ra kết quả, buổi chiều cố ý đi lấy tư liệu của Phùng Quyên, Mạt Mạt giở ra xem nhiều lần, Thẩm Triết đi vào cũng không chú ý đến.
Thẩm Triết tò mò tiến lên hỏi: "Xem cái gì mà nghiêm túc như vậy?"
Lúc này Mạt Mạt mới phát hiện ra Thẩm Triết, bỏ thông tin cá nhân trong tay xuống: "Em đang xem thông tin cá nhân của Phùng Quyên."
Thẩm Triết có ký ức sâu sắc với Phùng Quyên: "Em chú ý đến cô ta làm gì vậy?"
Mạt Mạt: "Anh có phát hiện hay không, dáng dấp của Phùng Quyên và Mễ Mễ có chút giống nhau?"
Thẩm Triết nhớ lại dáng vẻ của Mễ Mễ: "Không nói thì thật sự có điểm tương đồng, nhất là mặt mũi, sao vậy, em phát hiện ra bọn họ là họ hàng à?”
Mạt Mạt lắc đầu: "Không, bên trên tư liệu cá nhân là tự điền, tư liệu của Phùng Quyên viết chưa lập gia đình, và bằng cấp, những thứ khác đều chỉ là những thứ không quan trọng."
Thẩm Triết cười: "Vậy cũng không cần để ý tới, có quá nhiều người có dáng dấp giống nhau, huống chi hai người chỉ có mặt mũi là giống, khả năng chỉ là trùng hợp."
Trực giác của Mạt Mạt rất chuẩn, cô luôn có cảm giác hai người nhất định có quan hệ, nhưng nhất thời cũng không tìm thấy thông tin có ích nào, Mạt Mạt nói: "Có thể là em suy nghĩ nhiều rồi, anh qua đây có chuyện gì không?”
Thẩm Triết: "Ừm, cấp trên gửi xuống một văn kiện, trên tỉnh sắp tổ chức một cuộc họp kinh tế, kêu gọi các công ty trong tỉnh tham gia, cũng là để truyền đạt phát triển hướng đi mấy năm tới của tỉnh, văn kiện đã ở trong tay anh, anh tới định hỏi em một chút, có đi tham gia cùng anh không?"
Hiện tại ở thời điểm này, mỗi một hội nghị mở ra đều có ý nghĩa quan trọng, mắt Mạt Mạt sáng rực lên: "Đi, đương nhiên phải đi rồi, cơ hội này quá khó."
Thẩm Triết cười: "Được, đến lúc đó làm thư ký của anh, giúp anh ghi chép lại."
Đời trước Mạt Mạt đã thực tập làm thư ký, hoàn toàn có thể đảm nhiệm được việc này: "Được, phải rồi, ngày mấy thì họp?"
Thẩm Triết đưa văn kiện trong tay cho Mạt Mạt: "Cho em, tất cả đều ở đây."
Mạt Mạt nhận lấy: "Em xem ngay đây."
Thẩm Triết ra ngoài, Mạt Mạt mới phản ứng được, ai, không đúng, cô là luật sư mà, luật sư, làm sao lại còn lên làm thư ký rồi, Mạt Mạt cảm thấy đã bị Thẩm Triết tính kế sâu sắc.
Thẩm Triết cố ý gợi nên sự hứng thú cho cô, Mạt Mạt bó tay rồi, sao cô có cảm giác, từ khi cô đề cập đến vấn đề tạp chí, Thẩm Triết đều sẽ vô tình hoặc cổ ý nói đến chuyện kinh doanh với cô.
Mạt Mạt im lặng, Thẩm Triết vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn nước ấm luộc ếch xanh đấy àI
Mạt Mạt cười khẽ một tiếng, đáng tiếc, cô không có ý định kinh doanh, cô đã nghĩ kỹ rồi, mục tiêu của đời này là làm một luật sư lớn, chờ sau này, cô sẽ làm một quỹ ngân sách, chuyên giúp đỡ trẻ con.
Về phần trợ giúp trẻ con ở phương diện nào, sau khi nhìn thấy Mễ Mễ, Mạt Mạt đã có ý tưởng rồi, trẻ con bị khiếm khuyết.
Đáng tiếc, hiện tại không được, hiện tại chưa có từ thiện, mọi người còn chưa có ý thức quyên góp tiền, bản thân mình ấm no còn chưa giải quyết được, làm sao có thể trợ giúp người khác, ý nghĩ này, ít nhất phải mười mấy năm sau mới có thể thực hiện.
Đầu tiên Mạt Mạt muốn lợi dụng mối quan hệ để mở rộng tài nguyên, chờ thời cơ chín muồi, rồi lại đi tuyên truyền.
Mạt Mạt giở văn kiện ra, cô thật sự muốn đi, đây là tổ chức hội nghị quốc gia, cơ hội quá hiếm có, cuối cùng Mạt Mạt vẫn quyết định đi, thời khắc lịch sử quan trọng như thế này, rõ ràng cô có cơ hội tới để xem lại không đi thì đời này sống uổng phí rồi.
Buổi tối tan làm, Phùng Quyên vậy mà vẫn còn ở đây, Mạt Mạt nhanh chóng lên xe, Phùng Quyên đuổi theo, vốn dĩ Mạt Mạt dự định lái xe đi, nhưng Phùng Quyên cứ chặn lại như thế cũng không hay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận