Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 713. Chưa trở lại 1

Chương 713. Chưa trở lại 1Chương 713. Chưa trở lại 1
Mạt Mạt nghe đến người đàn ông xấu xa đã biết An An đang nói đến ai, Phạm Đông, nói thật, dáng dấp Phạm Đông cũng coi như được, cũng không xấu, đáng tiếc thằng nhóc nhận định dáng dấp anh ta xấu.
Mạt Mạt trấn an các con đang kích động, nghiêng đầu nói với chị cả: "Nhà họ Phạm muốn Phạm Đông lấy Tiểu Vũ ạ?"
Trang Triều Lộ lạnh mặt: "Bọn họ nghĩ thật hay, muốn lợi dụng quan hệ thông gia để trói chặt nhà chúng ta."
Mạt Mạt: "Nhà họ Phạm sắp xảy ra chuyện rồi ạ”
Trang Triều Lộ lắc đầu: "Trước mắt thì không, chỉ là bị ngồi chơi xơi nước, Phạm Đại Bằng là người có dã tâm, ông ta không cam tâm bị để đó không dùng đến, muốn xuất hiện lại, nhưng không có ai giúp ông ta, ông ta chỉ có thể động tâm ở chỗ khác."
"Phạm Đông chắc là không chỉ một lần tới tìm Tiểu Vũ đâu nhỉ?"
"Ừm, có mấy lần, lần nào Tiểu Vũ cũng tránh."
Mạt Mạt cau mày: "Phạm Đông không còn nhỏ nữa, em thấy anh ta mấy lần, anh ta không có việc làm ạ?"
"Thật ra là có, nhưng bởi vì Phạm Đại Bằng bị để đó không dùng nên ảnh hướng tới cậu ta, công việc của cậu ta cũng mất, bây giờ ở nhà nhàn roi. Chị nhìn Phạm Đông từ nhỏ đến lớn, nói như rồng leo làm thì như mèo mửa, cậu ta còn muốn đợi Phạm Đại Bằng vùng dậy, để kiếm phần công việc tốt, đáng tiếc, Phạm Đại Bằng hết thời rồi cho nên có ý đồ với Tiểu Vũ."
Mạt Mạt nhìn Tiểu Vũ, khuôn mặt Tiểu Vũ tròn trịa đầy đặn, có tính dễ lừa, Tiểu Vũ dù sao cũng là con gái của Trang Triều Lộ, cho dù không có di truyền hết thì suy nghĩ cũng có.
Tiểu Vũ chỉ ngu ngơ ở phương diện tình cảm, những mặt khác, con bé này cũng không hồ đồ, Tiểu Vũ chính là giả heo ăn thịt hổ.
Phạm Đông dỗ dành Tiểu Vũ như một cô gái còn chưa thành niên, nói không chừng, trong lòng Tiểu Vũ còn đang chế nhạo anh ta ấy chứ.
Mạt Mạt không hề lo lắng Tiểu Vũ bị lừa chút nào, Phạm Đông không bị Tiểu Vũ gạt cũng đã không tệ rồi.
Mạt Mạt nghĩ đến Tôn Nhuy: "Sao Phạm Đại Bằng không nghĩ đến việc dùng Tôn Nhuy làm quan hệ thông gia nhỉ?"
"Phạm Đại Bằng này, thích nhất là chuẩn bị hai phương án, sẽ không đặt hết trứng gà ở trong một cái giỏ xách."
"Phạm Đại Bằng coi trọng ai vậy chị?"
Trang Triều Lộ lắc đầu: "Không biết, gần đây không nghe thấy có ai giới thiệu người yêu cho Tôn Nhuy." Mat Mat tính toán tuổi tác của Tôn Nhuy, năm nay Tôn Nhuy 24 tuổi rồi, đã không còn nhỏ, nếu không nắm chắc cơ hội thì coi như thành bà cô già rồi.
Mạt Mạt mới biết, ấy vậy mà Tôn Nhuy không có việc làm, Phạm Đại Bằng nói với bên ngoài là con gái thua thiệt, không muốn con gái vất vả, nhưng biết chân tướng Mạt Mạt lại không cho là như vậy.
Còn không phải là Phạm Đại Bằng không muốn cho Tôn Nhuy độc lập, ăn ở đều là do Phạm Đại Bằng cho, không dạy cho Tôn Nhuy kỹ năng sinh tồn, cô ta chỉ có thể ở trong lòng bàn tay của Phạm Đại Bằng, Tôn Nhuy rời khỏi nhà họ Phạm thì không có gì cả, Tôn Nhuy lại đã quen cuộc sống xa xỉ, cho dù cô ta biết chân tướng, cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Mạt Mạt đột nhiên cảm giác, Phạm Đại Bằng này, tâm cơ thật sự kín đáo, chút tâm tư nho nhỏ kia của Tôn Nhuy, căn bản không đủ để nhìn vào.
Mạt Mạt không nhịn được mà nghĩ đến, nếu như là con gái ruột thịt thì sao? Có thể lợi dụng hay không, sau đó Mạt Mạt cảm giác mình đang nghĩ chuyện ngu ngốc rồi, hôn nhân của con trai cũng đã có thể lợi dụng, huống chỉ là vứt bỏ con gái ruột thịt.
Mạt Mạt mượn điện thoại nhà chị cả, gọi về nhà, điện thoại mượn để dùng vẫn nên nói chuyện chính quan trọng.
Miêu Chí nghe điện thoại, nói đơn giản tình hình gần đây ở trong nhà một chút, đồ mà Mạt Mạt gửi qua bưu điện đã nhận được, đã đưa tới cho nhà họ Khâu, chuyện quan trọng nhất, Thanh Nghĩa và Mộng Nhiễm đã trở về thành phố, bây giờ đang ở nhà ông ngoại, Mộng Nhiễm đang chăm sóc ông bà ngoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận