Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 891. Vinh Quang Và Vĩ Đại 1

Chương 891. Vinh Quang Và Vĩ Đại 1Chương 891. Vinh Quang Và Vĩ Đại 1
Thời gian này Trang Triều Dương vẫn luôn nghe thấy những âm thanh ram rập ầm ầm, dưỡng thương một thời gian, thính lực mới bình thường trở lại.
Triều Dương nghe thấy giọng nói của vợ mình, dường như cả nửa thế kỷ rồi không nghe thấy vậy, mỗi ngày anh đều nhớ mong vợ, nhớ mong các con của mình.
Khóe miệng Trang Triều Dương cong lên,Anh nhớ em, nhớ lắm lắm."
Âm mũi của Mạt Mạt rất nặng, hai mắt đã hơi ươn ướt,'Dạ, em cũng nhớ anh lắm."
Bàn tay đang nắm lấy điện thoại của Trang Triều Dương càng nắm chặt hơn, đau lòng,"Đừng khóc, anh không bị thương, anh vẫn khỏe mạnh, cứ yên tâm đi."
Nước mắt Mạt Mat rơi xuống,'Vâng, em biết mà, em biết mà, bao giờ anh về?"
Trang Triều Dương nói: "Đang tĩnh dưỡng, một thời gian nữa anh về."
Mat Mạt lau nước mắt,"Đúng rồi, anh có biết tin tức của anh cả em không, em gọi điện thoại về nhà, trong nhà cũng không có tin tức, em lo lắng lắm luôn."
Trang Triều Dương ngừng lại một lúc, lòng Mạt Mat bỗng chốc trở nên căng thang"Anh cả em có phải đã xảy ra chuyện rôi không?”
Trang Triều Dương vội vàng đáp lời,"Bị thương một chút, anh ấy cứu chiến hữu của mình, phần lưng bị trúng đạn, rất may mắn là không bị thương đến nội tạng, hiện tại đang dưỡng bệnh ở bệnh viện địa phương đói”
Mạt Mạt nghe thấy anh trai bị thương, trong đầu nổ ầm một tiếng, chuyện phải xảy ra thì sẽ xảy ra, giống như thanh Nhân bị thương, đến anh cả cũng y như vậy, điều may mắn duy nhất là hai người chỉ bị thương thôi, chứ không hi sinh.
Trang Triều Dương nói,"Thanh Bách không muốn thông báo cho mọi người, anh ấy muốn giấu diếm, anh không đồng ý, anh đã gọi điện thoại cho chị dâu em rồi, Triệu Tuệ giờ đã lên tàu hỏa rồi. Vợ à, giấy khen của Thanh Bách đã được phát xuống rồi, tỉnh thần anh dũng xứng đáng học theo."
Mạt Mạt vẫn đang lắng nghe lời nói của Trang Triêu Dương, kể đến tinh thần của anh trai, kể anh trai đang vui vẻ, bởi vì anh ấy đã cứu chiến hữu của mình.
Mạt Mạt vừa nghe, khóe miệng vừa chầm chậm cong lên, lúc cô mới trùng sinh trở lại, cô chỉ muốn bảo vệ những người thân yêu của cô, bởi vì cô không muốn sống vô số những đêm cô đơn, chỉ có một mình cô mà thôi.
Lúc đó cô không hiểu, không hiểu hành động của anh trai là vĩ đại, do đó còn từng đối chọi với Trang Triều Dương, sau này cô trở thành vợ quân nhân, moi ngày đêu tiếp xúc với những người đáng yêu nhất.
Bão tuyết bọn họ không sợ cái lạnh cắt da cắt thịt mà cứu giúp nhân dân, hỏa hoạn bọn họ không sợ mà dùng máu thịt của mình chống đỡ, chiến tranh vẫn luôn là bọn họ xả thân bảo vệ đất nước, bảo vệ nhà cửa.
Hiện tại Mạt Mạt hồi tưởng lại bản thân mình lúc mới trùng sinh về, cô cảm thấy xấu hổ, nhưng cô cũng hiểu được bản thân mình lúc đó, cô chỉ là một người bình thường, sau khi mấy đi lại có được, chỉ muốn bảo vệ lấy nó, đây là bản năng nội tâm.
Hiện giờ Mạt Mạt đã trở thành Liên Mạt Mạt trưởng thành, trong lòng cô không còn chỉ nghĩ đến gia đình nhỏ nữa rồi, cuối cùng cô đã hiểu hành động của anh trai, cô cảm thấy tự hào vì hành động của anh trai.
Trang Triều Dương mãi mà không nghe thấy giọng nói của vợ,"Vợ ơi, em vẫn còn nghe không?"
Mạt Mạt nói: "Em vẫn đang nghe, Triều Dương, em muốn gặp anh, em muốn gặp anh trai, em có thể tới thăm anh không?”
"Đương nhiên có thể, bao giờ em đến, anh đi đón em."
Mat Mạt bật cười,"Ngày mai, ngày mai em đi xin nghỉ phép, ngày kia em qua đó, được không?
"Được.
Trong không gian của Mạt Mạt có tiền, cô ngồi lên xe, đi tới thôn gân đẩy, ở một nhà người nông dân mua được mấy con gà mái, về nhà đám trẻ con buổi trưa không về ăn cơm, Mạt Mạt cũng không ăn nữa, tới tiệm ngoại tệ mua rất nhiều xúc xích.
Những chỗ xúc xích này là hàng của nước Nga, toàn là thịt, mùi vị cực kì ngon, chỉ có điều giá cực đắt, Mạt Mạt mua liên một lúc năm cân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận