Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1441. Tìm me 1

Chương 1441. Tìm me 1Chương 1441. Tìm me 1
Tùng Nhân nuốt miếng cơm trong miệng xuống: "Nhà ba gian, 90 mét vuông, đáng tiếc chỉ mua được một căn, không cho mua căn thứ hai, cửa hàng cũng mua rồi, chỉ là diện tích không phải rất lớn, chỉ có 80 mét vuông."
Mạt Mạt nói: "Hiện nay diện tích cửa hàng cũng không lớn, 80 mét vuông đã coi là không tệ."
Tùng Nhân a lên một tiếng: "Mẹ, mẹ không đến đó, làm sao mẹ biết rõ ràng như vậy!"
Mạt Mạt gõ lên đầu Tùng Nhân: "Tự mình động não nghĩ đi."
Tùng Nhân che trán, nhất dương chỉ của mẹ càng ngày càng lợi hại, gõ một chút mà đau quá.
Tùng Nhân là thông minh, lập tức suy nghĩ rõ ràng: "Bởi vì kinh tế phát triển mạnh, tự làm chủ nhiều, thiếu mặt tiền, cho nên cửa hàng không có diện tích lớn."
Trang Triều Dương hài lòng gật đầu: " Vẫn còn được, không ngốc."
Cái miệng của Tùng Nhân lại không cân nhắc rồi: "Cha, thể xác và trí tuệ của con đều theo cha, làm sao con có thể ngu ngốc được, chuyện này liên quan đến mặt mũi của cha đó!"
Trang Triều Dương mím môi nguy hiểm: "Ý của con là, nếu như con ngu xuẩn, cũng trách cha di truyền cho con hả?" Tùng Nhân choáng váng, cha cứ xuyên tạc ý tứ thì làm sao bây giờ! Ai đó cho cách giải quyết đi!
Tùng Nhân không trả lời, xới cơm, im lặng là vàng, không có sai xót.
Mat Mat cảm thấy Trang Triều Dương càng già càng ấu trĩ, người lớn như vậy, bắt nạt con trai cũng không biết xấu hổ.
Trang Triều Dương lại có tâm trạng vui vẻ, quả nhiên hành hạ con trai có lợi cho việc duy trì tâm trạng tốt đẹp.
Nếu Tùng Nhân biết trong lòng cha nghĩ như vậy, thằng bé nhất định nhịn không được mà đánh cha già, khục, chuyện này là không có khả năng, đối đầu với cha già, người bị đòn nhất định là thằngbé, thằng bé cũng chỉ có thể tìm mel
Hôm sau Trang Triều Dương đi rồi, Mạt Mạt cũng trở về công ty, vừa mới đi vào văn phòng của Thẩm Triết, hai mắt anh ấy giống như đèn pha, vô cùng chói mắt người khác, sáng quá rồi.
Mạt Mạt hết nói nổi: "Anh họ, sao anh nhìn em như vậy?"
Thẩm Triết dương dương đắc ý: "Bởi vì mắt nhìn của anh tốt, Mạt Mạt, chuyện lớn nhất gần đây em làm vẫn đang lan truyền trong hội, những ngày này gặp được khách hàng nào cũng đều khen em, nói em cũng phải làm thương nhân, chứ không phải là luật sư."
Mạt Mạt từ chối cách thức khen ngợi này, bình tĩnh ngồi xuống: "Anh họ, anh cũng đừng nghĩ đến việc bảo em kinh doanh nữa, em vẫn thích làm luật sư, thật sự, mời anh nhìn ánh mắt chân thành tha thiết của em."
Thẩm Triết đẩy gọng kính: "Anh bị cận thị."
Mat Mạt: "..."
Còn có cách thức này? Quá giỏi rồi, sau đó Mạt Mạt lại khóc, sao cô có cảm giác, Thẩm Triết sẽ không bỏ qua cho cô cơ chứ?
Thẩm Triết không vội, còn có rất nhiều thời gian để bẻ cong cô em họ này cười híp mắt hỏi: "Hôm nay tới đi làm hả?"
Mạt Mạt lắc đầu: "Không phải, em đến để tiếp tục xin nghỉ phép, em dự định đưa Mễ Mễ đi khám tai."
Thẩm Triết vui vẻ cho nghỉ: "Được, lúc nào lên đường, anh gọi điện thoại ve nhà họ Thẩm, bảo thằng hai đi đón em."
Mạt Mạt: "Em còn phải đệ trình tư liệu xử lý giấy tờ, cũng phải mất mấy ngày, chờ mua vé máy bay xong, em sẽ gọi điện thoại cho anh."
Thẩm Triết: "Được, phải rồi, một tuần này em không ở đây, đặc khu có cuộc thanh tẩy lớn, công ty nào có chút không hợp pháp đều bị điều tra, không ít công ty phải đóng cửa, khiến cho người ta chú ý nhất cũng là công ty của Phạm Đông."
Mạt Mạt: "Điều tra một chút mới tốt, nếu như là em thì đã điều tra từ lâu rồi."
Thẩm Triết cười: "Còn có một tin tốt nữa, vì để sự ràng buộc công ty được tốt hơn, sẽ ban hành một bộ luật, đặc bietnham vào công ty."
Mạt Mạt hồi lâu mới nói: "Tin tức này của anh thật nhanh nhạy."
Thẩm Triết: "Không có chút tài năng sao được, anh họ em ở đặc khu còn có một biệt hiệu, Tiểu Linh Thông."
Mạt Mạt bật cười, cười đến mức nấc lên, Tiểu Linh Thông, khiến cho Mạt Mạt nghĩ đến trong tương lai, trong lịch sử điện thoại di động đã từng xuất hiện Tiểu Linh Thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận