Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 778.Nhiet Tinh 2

Chuong 778.Nhiet Tinh 2Chuong 778.Nhiet Tinh 2
Ngụy Vĩ đương nhiên chú ý tới rồi, lần đầu tiên gặp cô gái này, cô gái này còn cầm máy ảnh nữa!
Mạt Mạt về đến nhà, xem lịch, nhóc Thanh Xuyên hôm nay phải tới rồi, trực tiếp tới trường, cũng không đến tìm cô.
Những đứa con nhà họ Liên, quả thực nhìn không ra, Thanh Xuyên hoang dã nhất, chủ kiến thẳng thắn nhất.
Thanh Xuyên không cần cô lo lắng, Mạt Mạt lấy ra len mà cô mua, muốn đan một cái áo hở cổ, ở trường cô nhìn thấy có người mặc rồi, cô mặc ra ngoài cũng không bị đường đột.
Mạt Mạt đã cam kết khiêm tốn, tuyệt đối không gây ra rắc rối, cô chỉ nhìn thấy có người làm, thì cô mới đi làm, có người mặc thì cô mới mặc.
Buổi chiều Mạt Mạt tới nhà Trang Triều Lộ, Tiểu Vũ và Khởi Thăng sống ở trường, Trang Triều Lộ nói,'Cũng may còn có Khởi Bác ở nhà, lúc em đi học, đưa An An đến đây, chị ở nhà không có việc gì thì trông cả hai đứa luôn."
Mạt Mạt nói: "An An muốn học ngoại ngữ."
Trang Triều Lộ không tiếp lời, Hướng Húc Đông đã đến, cô ấy biết, cũng gặp rồi, mỗi lần cô ấy đều đi thẳng coi như không nhìn thấy.
Trong lòng Trang Triều Lộ rất phức tạp, chẳng ngờ Hướng Húc Đông sẽ thay đổi. Mat Mạt ở lại một lát rôi tới tiệm thực phẩm phụ, từ trong không gian len lén lấy ra một ít tôm và cá thu đem về nhà.
Vân Kiến thấy tôm chết cũng không nghĩ nhiều, có lúc tiệm thực phẩm phụ có bán tôm càng xanh.
Mạt Mạt nấu một nửa tôm, một nửa còn lại sáng mai nấu, Mạt Mạt nhìn Vân Kiến đang giúp cô bỏ chỉ tôm,"Ngày mai chúng ta cũng đem cơm đi."
Vân Kiến gật đầu,'Được al"
Mat Mat lẩm bẩm,"Ngày mai đem tôm và cơm, rán thêm ít cá thu."
"Chị, tôm thì không cần đâu, đem cá thu là được."
Mạt Mạt hiểu ý của Vân Kiến, nghĩ một chút,"ÐĐược, nghe lời em."
Mạt Mạt và Vân Kiến không đem tôm, tôm để cho Tùng Nhân và Vân Bình hết, lấy hộp cơm nhỏ cho An An đem một ít, nhóc này buổi trưa ăn cơm ở nhà Hướng Húc Đông.
Mạt Mạt cất kĩ cơm, ngồi xe tới trường, vào lớp cất đồ xong, đợi chủ nhiệm lớp đến rồi cùng tới hội trường.
Mũi Bàng Linh rất nhạy,"Mợ đem cơm hả."
"Đúng thế, buổi trưa tới nhà ăn mua thêm cơm, chúng ta cùng ăn."
"Được nhat”
Mạt Mạt nhìn dòng người tới hội trường, ngồi vào vị trí của lớp, vị trí của khoa luật ở phía sau, Mạt Matlay ra máy ảnh trong túi vải.
Bàng Linh giúp che chắn, Mạt Mạt bấm nút chụp, chụp liên tiếp mấy tấm mới cất máy ảnh đi.
Đây là khóa sinh viên đầu tiên của đại học thủ đô sau khi khôi phục thi đại học, người trong ảnh, tương lai đều là những người thành đạt ở mọi lĩnh vực, những bức ảnh này cô cùng có giá.
Bởi vì Bàng Linh giúp Mạt Mạt che chắn, ngoại trừ người bên cạnh, không có ai chú ý đến Mạt Mạt đang chụp ảnh.
Bàng Linh nói: "Đợi lát nữa ra ngoài, giúp cháu chụp mấy tấm."
"Được."
Lớp trưởng chú ý đến Mạt Mạt, đi tới thương lượng,'Lát nữa cũng chụp cho lớp mình một tấm nhé, tiền rửa ảnh lấy từ quỹ lớp."
Quên kể, hôm qua đi học lớp trưởng đã thu quỹ lớp, mỗi người không nhiều, một đồng, chỗ tiền này tất cả mọi người đều nộp.
Đừng thấy một đồng không nhiều, là tiền tiết kiệm từ tiền hỗ trợ, một đồng có thế mua được rất nhiều thứt
Mạt Mạt không giả vờ hào phóng, cười nói: "Được! Lớp trưởng, một tấm năm hào, cậu định rửa mấy tấm."
Lý Ngọc Chí cười nói,"Một tấm là được rồi, treo trên tường được rồi, quỹ lớp phải dùng vào chuyện lớn khác, một tấm làm kỉ niệm là được." "Được." Tuy năm hào không nhiều, nhưng đây là vấn đề nguyên tắc, Mạt Mạt không muốn để thành thói quen không tốt, cô không muốn sau này bị người ta cho rằng cô làm vậy là điều nên làm. Mat Mat cất máy ảnh, nhìn lên sân khấu, nhìn tới khoa toán học, rồi lại nhìn khoa kinh tế, Hướng Hoa đang nói chuyện với Ngụy Vĩ, rất nhiệt tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận