Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1208. Bất an 2

Chương 1208. Bất an 2Chương 1208. Bất an 2
Mạt Mạt: "Lần này cha cháu đã đuổi theo bóp chết dục vọng của Dương Tuyết rồi! Dì đoán chắc Dương Tuyết không cam tâm hải"
Dương Lâm gật đầu: "Vâng, không tin cha cháu sẽ quyên góp tiền, bởi vì có cháu ở đây, cháu cũng đã viết hiệp nghị, sau đó để lại cho Dương Tuyết giữ, còn tìm một nhân chứng, bây giờ Dương Tuyết mới tin, lúc ấy giống như bị điên, còn thiếu nước há miệng mắng cha cháu."
Mạt Mạt cũng có thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc đó, Dương Tuyết vẫn luôn khát vọng, đột nhiên có một ngày mất hết, cô ta đương nhiên sẽ điên rồi, thảo nào lúc Tiết Nhã trở về giống như mất hồn, lần này đã giết chết mọi sự thương tâm.
Dương Lâm rất vui vẻ, khóe mắt đều mang theo ý cười: "Sau này Dương Tuyết cũng sẽ không tới nữa, bây giờ chị ấy đang căm hận cha mẹ."
Tùng Nhân a lên một tiếng: "Em thì sao, thân thể em không tốt, về sau làm sao mà em xử lý?"
Dương Lâm rất có chí khí nói: "Tương lai của em tự bản thâm em kiếm, mặc dù thân thể của em không tốt, nhưng đầu óc em vẫn đủ dùng, em nhất định có thể kiếm được tiền, em còn đang suy nghĩ, qua mấy ngày nữa bán kem que và nước đá, Tùng Nhân đi cùng em nhé!”
Tùng Nhân cảm thấy, giờ khắc này cậu em nhu nhược đột nhiên cao lớn vĩ đại, đập vào ghế sô pha: "Được, chúng ta cùng nhau làm."
An An vội vàng giơ tay: "Còn có em, em cũng phải cùng làm."
Tùng Nhân đánh rớt tay An An: "Em thì không cần đâu, bản thân em đã là phú ông nhỏ rồi, đám bảo vật của em tùy tiện bán đi mấy cái, đã có thể sinh sống cả đời rồi."
An An nghiến răng: "Bảo vật của em cũng không thể bán, em cũng muốn đi."
Thất Cân ngơ ngác nhìn các anh, đứng lên, ôm cổ mẹ: "Mẹ ơi, vì sao các anh lại bán nước đá?"
Mạt Mạt giải thích: "Bởi vì bán nước đá có thể kiếm được tiền, kiếm được tiền rồi, thì tiền này thuộc về các anh vất vả đổi lấy tiền, là của chính bọn họ, chính bọn họ có thể tùy ý sử dụng."
Thất Cân mơ mơ hồ hồ, giống như hiểu rõ rồi, lại cũng giống như chưa hiểu, sau đó ồ lên một tiếng, cũng không tiếp tục phản ứng mẹ nữa.
Mat Mạt:”"....”
Cuối cùng An An cũng tham gia, nước đá ở thành phố Z bán rất chạy, mát lạnh rất thích uống, Mạt Mạt nghĩ đến nước trái cây ở đời sau, đề nghị, có thể làm thành vị của các loại hoa quả, để cho khách có nhiều sự lựa chọn.
Bọn nhỏ nói làm là làm, mấy đứa bé đều có tiền lì xì, trong nhà đều có tủ lạnh, tự mình làm kem que và nước đá, chi phí hạ xuống thấp nhất.
Ngày mai Mạt Mạt phải đi mua lương thực và rau xanh, bọn nhỏ cũng muốn đi theo, bọn họ muốn mua hoa quả và khuôn đúc.
Ngày hôm sau gió ít đi một chút, Mạt Mạt cảm thấy lo lắng của mình là dư thừa, nhưng vẫn đến chợ để mua đồ, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Mạt Mạt và Tiết Nhã trở thành bạn bè, bạn bè bình thường, khó có người có thể đi vào trong lòng Tiết Nhã, có thể trở thành bạn bè bình thường, Mạt Mạt cảm thấy cũng không tệ rồi.
Chuyến đầu tiên Mạt Mạt chỉ đi cùng Tiết Nhã, mua không ít hủ tiếu, thịt cũng mua không ít, rau xanh thì càng nhiều.
Lúc Mạt Mạt đến chợ, rất nhiều người đang mua, trong lòng Mạt Mạt từ trước đến nay không căng thẳng như vậy, lôi kéo Tiết Nhã lại đi mua một chuyến nữa.
Chị Vương tới tìm Mạt Mạt, cô lại đi theo một chuyến.
Buổi tối, Khâu Văn Trạch và Trương Ngọc Linh tới, đưa tới không ít đồ ăn, dụng cụ đánh cá cũng lấy ra không ít, còn có mấy cái thuổng sắt.
Trương Ngọc Linh: "Con chưa từng trải qua bão, mẹ không yên lòng, tới nói cho con mấy thứ ngộ nhỡ có bão thì phải chú ý."
Mạt Mạt: "Mẹ nuôi nói đi, con nghe."
Trương Ngọc Linh nói kỹ càng, Mạt Mạt đều chăm chú nghe, sợ chính mình quên mất, lôi kéo Tùng Nhân và An An nghe cùng. Trương Ngọc Linh xác nhận Mat Mat đều nhớ kỹ rồi, mới cùng Khâu Văn Trạch trở về, Khâu Văn Trạch và Trương Ngọc Linh về nhà, trong lòng Mạt Mạt lại bất an, luôn cảm thấy có chuyện sắp phát sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận