Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1671. -

Chương 1671. -Chương 1671. -
Thanh Xuyên gật đầu: "Phải, kiến trúc cao Ốc mang tính biểu tượng, đã chọn xong rồi."
Mạt Mạt rất nhanh đã không xoắn xuýt chuyện này nữa, vui vẻ chính là: "Nói như vậy, có phải cả nhà các em sẽ tới thành phố Z hay không?"
Thanh Xuyên nói khiến cho Mạt Mạt thất vọng: "Chỉ có em đến thôi, bọn nhỏ và Tiểu Vũ đã nhiều năm như vậy chưa về, mẹ em nhớ bọn nhỏ không nỡ xa bọn nhỏ."
Mạt Mạt nghĩ cũng phải, hai đứa sinh đôi còn chưa từng ở trong nước, đã nhiều năm như vậy Trang Triều Lộ không được gặp con gái, đương nhiên không hy vọng con gái đi.
Thanh Xuyên tiếp tục nói: "Hơn nữa công việc của Tiểu Vũ đã được định rồi, ở Đài Truyền Hình thủ đô, cô ấy trở về cũng phải đi làm."
Mạt Mạt biết Đài Truyền Hình thủ đô không dễ vào, Tiểu Vũ có thể vào, chính là do năng lực của Tiểu Vũ xuất chúng.
Sau đó Mạt Mạt nghĩ đến: "Vậy các em ở đâu? Dự định mua nhà hả?"
Thanh Xuyên nói: "Em là người tài đặc biệt được mời về, đơn vị phân cho em một căn nhà, căn nhà ba phòng, em không có ý định cần, em và Tiểu Vũ đã suy nghĩ rồi, muốn mua một tiểu viện, tốt nhất là Tứ Hợp Viện." Thật ra Thanh Xuyên không nói, cậu còn được trường cũ mời về làm giáo sư của ngành kiến trúc nữa.
Những năm này Thanh Xuyên ở nước ngoài đạt được một số phần thưởng, hơn nữa có thể đảm đương một mình, ở trong giới kiến trúc cũng có chút danh tiếng, cho nên không chỉ có quốc gia mời, còn có các trường đại học.
Nhưng Thanh Xuyên vẫn nhớ rõ vì sao cậu lại đi du học, vì cậu muốn dùng sức để xây dựng, cho nên đi vào đơn vị, không làm giáo sư.
Về phần trường học, nếu có thời gian thì đến dạy vài tiết, Thanh Xuyên chỉ cười, cậu vừa mới trở về đã có công việc, sau này nhất định là người phải chạy khắp nơi, làm sao có thể có thời gian chứ.
Mạt Mạt cảm thấy Thanh Xuyên muốn mua Tứ Hợp Viện nhất định đã bị anh chị ảnh hưởng: "Bây giờ Tứ Hợp Viện đáng quý vô cùng, nếu như em không đủ, chị có thể cho em mượn."
Thanh Xuyên vội vàng từ chối: "Chị, em có tiên, hai năm này em không chỉ có tiền lương, còn có tiền thưởng, những năm này ngay cả tiền thưởng cũng đã không ít”
Nước ngoài cũng đang phát triển, những năm này tiền thưởng càng hậu hĩnh, cậu lại nhận thiết kế không ít, kiếm được không ít.
Có thể Thanh Xuyên không phải đứa giàu có nhất trong nhà, thế nhưng tuyệt đối không kém.
Mạt Mạt rất tò mò: "Em có bao nhiêu tiền tiết kiệm? Muốn mua căn nhà lớn bao nhiêu?"
Thanh Xuyên cũng không giấu diếm chị gái, nói với chị ngọn nguồn: "Mấy năm này em tích góp được hơn tám mươi ngàn đồng M, muốn mua một chỗ có hai sân tốt một chút, trong nhà có hai thằng nhóc con, em cũng phải vì bọn nó mà tích chút vốn liếng."
Thanh Xuyên không phải con mọt sách, lại tiếp nhận một chút giáo dục phương Tây nên suy nghĩ cũng nhiều, cậu ở nước ngoài kiếm được nhiều, tích lũy vốn liếng cho hai đứa bé thì hoàn toàn không có vấn đề, nhưng trở về nước, tiền lương của cậu chắc cũng tính là cao nhất nhưng một tháng vẫn chưa tới một ngàn đồng, tiền lương của vợ cũng coi như cao, mới được 500 đồng, cho nên phải chuẩn bị trước.
Mặc dù còn có nhà ở nước ngoài, nhưng Thanh Xuyên không có ý định động vào, bất động sản cho thuê cũng tốt, chờ hai đứa kia lớn rồi muốn du học, thì sẽ có chỗ ở tốt.
Từ khi Thanh Xuyên có con, đã suy nghĩ nhiều hơn, nghĩ như thế nào thì nói với Mạt Mạt như thế.
Mạt Mạt nói: "Hai năm này tỉ giá hối đoái có sự thay đổi rất lớn, đồng M càng đáng giá hơn, đổi trở về rồi mua một căn có hai sân là đủ."
Mạt Mạt có thể hiểu rõ giá nhà ở thủ đô như vậy, cũng là bởi vì trong nhà có một căn, những năm này có người muốn mua, Mạt Mat cũng đã biết giá tiền.
Hai năm này cũng không giống như năm sáu năm trước, mua Tứ Hợp Viện không cần nhiều tiền, bây giờ mà căn viện tử tốt, động một chút là hơn trăm ngàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận