Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1046. Có việc 2

Chương 1046. Có việc 2Chương 1046. Có việc 2
Có việc 2
Vệ Nghiên lúc này mới nhớ tới, sau đó cảm khái nói: "Thật không biết nên nói chú út thông minh hay là không thông minh nữa. Lúc trước cắt đứt quan hệ tại sao lại không lường được ngày hôm nay chứ, chú út không có nhà họ Chu thì ai cần để ý đến mặt mũi ông ta nữa."
Mạt Mạt bây giờ không quan tâm đến cả nhà Chu Tiếu, cô chỉ quan tâm đến Phạm Đông: "Chú út cô không tìm Phạm Đông à?"
Vệ Nghiên bĩu môi: "Tìm chứ, nhưng mà Phạm Đông quá thủ đoạn, ngay cả nhà cũng không về."
Mat Mat nghĩ thầm, ly hôn cũng coi như là chuyện tốt, ít nhất Phạm Đông sẽ không xuống tay nữa. Sau đó cô lại nghĩ lại, thấy mình đã nghĩ nhiều rồi, bởi vì Phạm Đông không dám, Phạm Đông sợ nhà họ Chu điều tra ra. Nếu như không phải Chu Tiếu tự mình tìm đường chết giả vờ mang thai thì Phạm Đông muốn xuống tay cũng thực sự rất khó!
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt mà đã đến ngày thi vào thứ tư, Bàng Linh vác bụng bầu đến thi. Khởi Hành che chở cho Bàng Linh, sắp đến ngày dự sinh rồi nên Khởi Hành càng lo lắng hơn nữa.
Mạt Mạt từ trong phòng thi bước ra nhìn thấy Chu Tiếu. Mới mấy ngày không gặp mà Chu Tiếu đã gầy đi hai vòng, tay cầm bút đứng ở đầu cầu thang, cả người âm khí nặng nề, mọi người đi ngang qua đều đi đường vòng, có thể thấy được Chu Tiểu làm người ta sợ đến thế nào.
Mạt Mạt đứng ở đầu cầu thang, dừng lại, trực giác của cô nói cho cô biết người Chu Tiếu đang tìm là cô. Bàng Linh đứng ở bên cạnh Mạt Mạt, hai người phụ nữ mang thai bụng to vượt mặt đứng đó, thật sự sợ Chu Tiếu sẽ làm ra chuyện cực đoan.
Mạt Mạt kéo tay Bàng Linh đứng chờ ở cửa tầng Iầu, cô muốn chờ Khởi Hành đi lên.
Khởi Hành đi xử lý công việc, nhẩm tính thời gian thì cũng sắp đến trường rồi.
Mấy người Từ Ly cũng không đi xuống, đứng ở trước mặt Mạt Mạt và Bàng Linh, ánh mắt đề phòng nhìn Chu Tiếu.
Chu Tiếu đứng ở đầu cầu thang, không đi lên, cô ta cứ đứng như vậy, ánh mắt dừng ở trên người Liên Mạt Mạt. Khóe miệng cô ta giật giật, lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cô ta thấy Liên Mạt Mạt sợ cô ta.
Mạt Mạt không đi xuống, Chu Tiếu cứ đứng như vậy ở cửa lầu, Mạt Mạt mím môi, Chu Tiếu cố ý, Chu Tiếu đang hưởng thụ dáng vẻ sợ hãi của cô.
Quả thật Mạt Mạt đang sợ hãi, cô không biết rốt cuộc Chu Tiếu muốn làm gì. Mạt Mạt sợ, sợ làm tổn thương đứa bé trong bụng, lại liên lụy đến Bàng Linh.
Từ Ly nhịn không được: "Mấy người chúng ta vây thành một vòng tròn, hai người đi ở giữa, Chu Tiếu chỉ có một mình thôi, cho dù cô ta có làm ra chuyện cực đoan thì phỏng chừng cũng sẽ không làm bị thương hai người.
Mạt Mạt không dám đánh cuộc, cô biết một người một khi thật sự trở nên điên cuồng thì mấy người cũng sẽ không ngăn được. Không đợi Mạt Mạt đáp lại, đề nghị của Từ Ly đã bị phủ quyết.
Chu Tiếu đột nhiên bật cười một tiếng, dọa Từ Ly giật nảy mình. Từ Ly mở to hai mắt, không chớp mắt nhìn Chu Tiếu.
Mạt Mạt cau mày, Chu Tiếu không ở nhà chặn Hướng Hoa, tới tìm cô làm gì? Lúc này Mạt Mạt đã đoán không ra suy nghĩ của Chu Tiếu nữa rồi.
Bàng Linh nghe được tiếng bước chân, kéo tay Mạt Mạt: "Mợ út, Khởi Hành tới rồi."
Mạt Mạt tin vào lỗ tai Bàng Linh, giống như cô có thể nghe ra tiếng bước chân của Trang Triều Dương vậy. Đây là sự ăn ý giữa hai vợ chồng, Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm, lúc này đã không sao nữa rồi.
Khởi Hành đi tới rất nhanh, nhìn thấy trạng thái này, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Chu Tiếu, vẻ mặt Chu Tiếu cứng lại.
Mạt Mạt thấy Khởi Hành nhìn chằm chằm Chu Tiếu rồi nên cô cũng dám đi: "Chúng ta đi thôi!"
Bàng Linh nói: "Dạ."
Đoàn người Mạt Mạt đi ngang qua Chu Tiếu, Khởi Hành đứng ở cửa lầu, Chu Tiếu thấy Mạt Mạt sắp biến mất sau bậc thang, đột nhiên mở miệng nói: "Liên Mạt Mạt, tôi có việc cần tìm cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận