Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1091. Thăng hoa 1

Chương 1091. Thăng hoa 1Chương 1091. Thăng hoa 1
Mạt Mạt nhìn con trai út bên cạnh: "Thất Cân, đứa nhỏ này gọi là Thất Cân."
Trang Triều Dương thở phào nhẹ nhõm, vợ anh chiếu theo cân nặng của con trai, lại còn nói thầm mấy câu, nói thật sự rất thuận miệng.
Trong phòng bệnh chỉ có Mạt Mạt và Trang Triều Dương, Mạt Mạt không ngủ được, Trang Triều Dương hỏi tình hình xế chiều hôm nay.
Mạt Mạt kể lại chi tiết: "Lúc ấy em nghĩ nên dẫn dụ sự chú ý của Chu Tiếu để kéo dài thời gian, không nghĩ tới sẽ đánh thức Chu Tiếu, nhưng mà theo như tính cách của cô ta, Chu Tiếu bình tĩnh rồi, nhưng sự hận thù vẫn còn, một khi phát hiện là Phạm Đông làm, nhất định sẽ không để thừa tinh lực mà đi trả thù."
Trang Triều Dương đỡ vợ nằm xong: "Về sau nhất định phải cho anh biết đầu tiên, không được tự mình xử lý.”
Mạt Mạt khiêm tốn đón nhận sự phê bình của chồng, quả thực cô quá tin tưởng bản thân, cho là mình đã sắp xếp không có điểm nào sơ suất, lại quên mất bất cứ chuyện gì cũng sẽ có ngộ nhỡ, cũng may tâm lý của cô vững vàng, mới có thể kịp phản ứng nhanh chóng.
Mạt Mạt nhắc nhở chính mình, sau này nhất định phải cẩn thận hơn nữa, làm cho nguy hiểm về số 0: "Em nhớ rồi." Trang Trieu Duong cong khoe mieng dung met cái lên mũi vợ: "Cuối cùng anh cũng biết, mỗi lần Tùng Nhân phạm sai lầm, vì sao lại nhanh chóng thừa nhận như vậy, giống với em."
Mạt Mạt cũng không nhận chuyện này: "Rõ ràng là anh dạy, đồng chí Triêu Dương, anh cưỡng ép chụp mũ cho em như vậy là không được."
Trang Triều Dương: "..."
Trí nhớ của vợ quá tốt, tóm rất nhanh!
Mạt Mạt nói chuyện một lúc có chút buồn ngủ, đứa nhỏ đói bụng, cho ăn một chút sữa bột xong, Mạt Mạt mới ngủ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trang Triều Dương ngồi cạnh giường, nhìn con trai, lại nhìn vợ, mới nằm ở trên chiếc giường bên cạnh, bây giờ đã có ba đứa con rồi.
Mặc dù đời này của anh không có con gái, nhưng cũng không tiếc nuối, Trang Triều Dương không nhịn được nghĩ, không có con gái, có thể có cháu gái, nghĩ đến lúc anh và vợ già, các cháu vây quanh, lần đầu tiên Trang Triều Dương cười ngốc nghếch.
Ngày hôm sau Mạt Mạt và Trang Triều Dương không nghĩ tới ông cụ Chu sẽ đích thân đến, Mạt Mạt nghe Trang Triều Dương nói đến việc Chu Dịch tới nói giúp, cô đã rất kinh ngạc, không nghĩ tới, ông cụ Chu vì Chu Tiếu mà tự mình đến.
Ông cụ Chu: "Quấy rầy Mạt Mạt nghỉ ngơi rồi."
Trang Triều Dương tiếp lời: "Ông à, ông vẫn là vì chuyện của Chu Tiểu à?”
Ông cụ Chu biết, đối với hai vợ chồng Trang Triều Dương, không cần chơi trò giả tạo, gật đầu nói: "Đúng, ông vì chuyện của Chu Tiếu mà tới, con bé kia ông sẽ đưa nó đi ra nước ngoài, sau này cách xa Mạt Mạt, với lại nhà họ Chu nợ hai vợ chồng cháu một ân tình, còn nữa Chu Tiếu cũng biết sai rồi, bây giờ nó đang ở ngoài cửa, nếu như hai cháu vẫn chưa nguôi giận, thì cứ tuỳ ý xử trí, ông tuyệt đối không oán giận một lời."
Mạt Mạt vẫn luôn biết, ông cụ Chu là cao thủ đấu trí, hôm nay coi như đã được chứng kiến.
Ông cụ Chu nói là đang che chở cho cháu gái, không bằng nói là vẫn đang lo lắng vì nhà họ Chu, ông cụ sợ chuyện của Chu Tiếu ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai nhà, cho nên hôm qua mới về bảo Chu Dịch đến thăm dò.
Chu Dịch nhắc lại lời của Trang Triêu Dương, trong lòng ông cụ Chu nắm chắc, hôm nay ông ta tự đến, mang theo thành ý, đưa Chu Tiếu đi, giống như là lưu đày, như này đã cho Trang Triều Dương một câu trả lời thoả đáng.
Sau đó là tặng ân tình, giữa hai nhà có nợ ân tình, mới có thể kiên cố hơn một chút, ông cụ Chu nói là suy nghĩ cho Chu Tiếu, còn không bằng nói là suy nghĩ cho Chu Dịch.
Chu Dịch vẫn luôn là bạn bè với cả nhà Mạt Mạt, tương đối chân thành với cả nhà cô, nhưng trong mắt ông cụ vẫn còn chưa đủ. Cuối cùng là xử trí Chu Tiếu, Mat Mat đoán là yêu cầu của Chu Tiếu, ông cụ biết chỉ chuyển lời mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận