Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1501. -

Chương 1501. -Chương 1501. -
Chút động tác nhỏ của Tề Hồng, Mạt Mạt hiểu rõ suy nghĩ của cô ấy, cô ấy có chút xoắn xuýt, có nên nói cho Tề Hồng biết hay không, đừng sợ nhận ân tình, con gái cô ấy sẽ trả.
Tê Hồng đang tính toán tiền tiết kiệm có trong nhà, còn thiếu hơn hai vạn, cô ấy phải gọi điện thoại cho cha mẹ gửi tiền.
Mặc dù Kỳ Dung cách khá xa, nhưng anh ta là người luyện võ, cũng có thể nghe được một số chuyện mà hai người Mạt Mạt nói, ánh sáng ở đáy mắt vẫn luôn lấp loé.
Người phụ nữ Liên Mạt Mạt này rất thông minh, nhưng đối với bạn bè lại là thật tình không tham làm giả dối, anh ta đã thấy rõ rồi, mua mặt tiền cửa hàng căn bản không phải là Liên Mạt Mạt mà đơn thuần là bạn bè của Liên Mạt Mạt.
Tâm trạng của Kỳ Dung không tệ, cũng coi như thăm dò được phương thức để sống chung với Liên Mạt Mạt rồi, đừng giả dối, đơn thuần một chút, Liên Mạt Mạt cũng sẽ báo đáp tương đương.
Te Hồng mua hết, bên này Mat Mat cũng tới nói chuyện với Kỳ Dung: "Bên chỗ chúng tôi phải xoay tiền, chúng ta ký hợp đồng trước đặt tiền cọc, chờ ba ngày sau lại giao nốt phần tiền còn lại, vừa vặn có ba ngày để chủ nhà có thời gian dọn dẹp nhà cửa."
Bên phía Kỳ Dung không có vấn đề gì: "Được." Bây giờ còn chưa có người môi giới mua bán, lúc này hợp đồng đều là tự mình soạn thảo, Mạt Mạt cũng là người trong nghề đặt ra hợp đồng, cũng không cần người ngoài, cầm giấy bút là viết.
Nội dung hợp đồng đều giống nhau, chỉ khác về địa chỉ nhà và diện tích, lại viết địa chỉ hộ khẩu và thông tin thân phận, hai bên ký tên đồng ý, cuối cùng là đi sửa đổi tên bất động sản là được.
Bây giờ là cuối năm hiệu suất làm việc nhanh như bay, chỉ cần giao tiền, thủ tục không có vấn đề, trong chốc lát đã xong rồi, trong tay Tề Hồng đã có hai quyển số đỏ đứng tên mình, đầu nặng chân nhẹ, cảm thấy vô cùng không chân thật.
Mạt Mạt cám ơn Kỳ Dung một lần nữa, anh ta là người bận rộn, có thể đi cùng may tiếng, Mạt Mat cảm tạ từ đáy lòng: "Hôm nào có thời gian mọi người cùng nhau tụ tập một chút."
Kỳ Dung cong khoé miệng, mấy tiếng không uổng phí: "Đương nhiên, Lị Lị đã nhắc tới cô rất lâu rồi, cuối tuần này thế nào?"
Mạt Mạt tính toán lịch trình mấy ngày, chủ nhật có thể nghỉ ngơi: "Được, vậy thì chủ nhật."
Kỳ Dung đi rồi, Mat Mạt nhìn thời gian, cũng không cần về công ty nữa, trực tiếp vòng qua chợ mua thức ăn, sau đó về nhà.
Te Hồng đợi Mat Mat mua thức ăn xong, ngồi ở trong xe không rời đi, ở niên đại này hiệu suất làm việc cũng như bay, nhưng tính không an toàn cũng cao, nếu như hộ khẩu và bất động sản của bạn cùng nhau bị mất đi, như vậy rất xin lôi, nhà của bạn rất có thể đã là của người khác rồi.
Tề Hồng ôm thật chặt lấy túi, chờ Mạt Mạt trở về, mới thở phào nhẹ nhõm: "Về nhà tôi phải giấu cho kỹ, đây là toàn bộ tiền của nhà chúng tôi!"
Mạt Mạt nổ máy xe: "Cô cứ thả lỏng, đừng căng thẳng như vậy."
Tê Hồng hít sâu mấy lần mới có cảm giác khá hơn một chút, nhưng tay vẫn như cũ không buông lỏng.
Mạt Mạt nhìn xe trước mặt, nói với Tề Hồng: "Hiện tại nhà cũng có rồi, có thể chuẩn bị tu sửa, còn có máy ảnh và thiết bị tôi đã đặt cho cô, một thời gian ngắn nữa sẽ chở từ thành phố G tới đây."
Tim Tề Hồng cứ co rút lại: "Hôm nay vừa bỏ ra bảy vạn, sửa sang cũng cần một khoản tiền, lại đến thiết bị, Mạt Mạt cô nói cho tôi biết, sửa sang và thiết bị tổng cộng bao nhiêu tiền? Tôi xoay tiền cho tốt."
Mạt Mạt nhanh chóng tính toán: "Sửa sang mặt tiền cửa hàng cần phải có mấy phong cách, phong cách cổ đại, phong cách Châu Âu cũng phải có, còn có cảm giác tuổi trẻ dào dạt, quần áo đạo cụ cũng phải chuẩn bị, lại còn máy ảnh thiết bị, ít nhất cũng phải một vạn 5, chủ yếu là đắt ở chỗ máy ảnh thiết bị. "
Trong lòng Tề Hồng đang tính toán vẫn luôn kêu vang, còn nợ chủ nhà hơn hai vạn, lại tăng thêm một vạn 5, vậy thì chính là ba vạn 5, hơn nữa phải thuê người, cô ấy còn cần bốn vạn nữa, cũng không biết trong tay cha mẹ có giữ nhiều tiền như vậy hay không?
Trong lòng Tề Hồng chất chứa tâm sự, trên đường trở về cũng không tán gẫu với Mạt Mạt.
Đến đại viện rồi, Tề Hồng trực tiếp trở về nhà, Mạt Mạt xách theo đồ ăn đi vào, Tùng Nhân đang dạy ngoại ngữ cho Tâm Bảo!
Mạt Mạt không muốn xem Tùng Nhân vẫy đuôi, mang theo đồ ăn đi vào nhà bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận