Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 837. Nhược điểm 1

Chương 837. Nhược điểm 1Chương 837. Nhược điểm 1
Nhược điểm 1
Mạt Mạt quay đầu lại: "Ngụy Vĩ, anh đến xem náo nhiệt đấy à?"
Đi theo phía sau Ngụy Vĩ là Triệu Phong và Lý Kha, giờ đã trở thành một nhóm ba người rồi. Đây chính là xương sống trung tâm của tập đoàn Ngụy Vĩ trong tương lai.
Ngụy Vĩ đặt túi giấy kraft trong tay xuống: "Tôi đi mua đồ ăn sáng, vừa lúc nghe được mấy lời cô mới nói. Bạn học Liên Mạt Mạt, cô phân tích rất tinh tế, tại sao cô lại học luật chứ? Phải học kinh tế mới đúng.”
Trong lòng Mạt Mạt trợn trắng mắt, ai nói cô không học kinh tế chứ? Trong kiếp trước chuyên ngành mà cô học chính là kinh tế, còn chuyên môn nghiên cứu nhà giàu là anh nữa đấy!
Mạt Mạt xoay người đi về phía trường học: "Tôi đã có thể nhìn rõ vấn đề thì bạn học Ngụy Vĩ cũng có thể nhìn rõ, cho nên anh mới lựa chọn rõ ràng như thế, không phải sao?"
Ngụy Vĩ nhướng mày: "Bạn học Liên Mat Mạt, tôi thấy cô sau khi tốt nghiệp không phải là người chờ đi xin việc đâu, thế nào, hai chúng ta hợp tác chứ?"
Mạt Mạt dừng bước: "Tôi còn tưởng rằng anh sẽ nói, thế nào, làm việc cho tôi nhé!"
Ngụy Vĩ cười ha ha: "Trái lại tôi cũng từng nghĩ như thể đấy, nhưng mà càng hiểu rõ cô thì lại càng biết chuyện đó là không thể nào."
Mạt Mạt giơ quyển sách trong tay lên: "Tôi học luật, mà bạn học Ngụy Vĩ không phải đã có lựa chọn rồi sao?"
Ánh mắt Mạt Mạt dừng ở trên người Lý Kha. Cách ăn mặc của Lý Kha vẫn như cũ không thay đổi, nhưng cả người giống như được thăng hoa, càng chói mắt hơn.
Ngụy Vĩ nhún vai, nói với vẻ đáng tiếc: "Cô biết tôi mời cô không phải là để mời luật sư tư vấn mà, cái tôi đang nói là đối tác."
Mạt Mạt khoát khoát tay: "Anh không cần đối tác."
Tiếng cười của Ngụy Vĩ càng sang sảng hơn, nhìn theo bóng lưng Mạt Mạt và Bàng Linh đi xa.
Triệu Phong nói ở bên tai Ngụy Vĩ: "Hai người có vẻ rất hợp nhau đấy."
Ngụy Vĩ lắc đầu: "Không, chúng tôi không hợp nhau đâu, tôi sẽ không tìm một người vợ quá thông minh như thế, điều này sẽ làm cho tôi bất an. Liên Mạt Mạt chỉ nói một câu mà đã vạch trần nhược điểm của Hướng Hoa, sẽ chỉ làm cho tôi thêm cảnh giác, liệu cô ấy có thể nhìn thấu nhược điểm của tôi hay không? Cho dù tình cảm có sâu đậm hơn nữa cũng không chịu nổi nghi ngờ."
Triệu Phong suy nghĩ một chút rồi rùng mình một cái: "Cậu nói đúng, có một người vợ quá thông minh sẽ làm cho người ta bị đè nén. Tôi tự hỏi, tại sao tình cảm của Liên Mat Mat với chong cô ay lại tốt như vậy nhỉ?"
Trong giọng nói Ngụy Vĩ mang theo một tia hâm mộ: "Bởi vì thẳng thắn, hai vợ chồng bọn họ vẫn luôn đối xử thẳng thắn với nhau."
Cái mà Ngụy Vĩ thiếu nhất chính là thẳng thắn. Cho dù anh ta có làm gì thì cũng sẽ lưu lại một phần trong lòng. Bởi vì anh ta không có, cho nên mới hâm mộ như thế.
Dọc theo đường đi, Bàng Linh cố nhịn rồi lại nhịn: "Mợ út, mợ thật sự không có ý định kinh doanh sao? Chú hai nhà cháu đã chuẩn bị dong thuyền ra biển rồi đấy. Năng lực của mợ giỏi như vậy, nếu mợ ra tay thì nhất định sẽ còn mạnh hơn cả Hướng Hoa."
Ánh mắt Mạt Mạt nhìn về phía phương xa: "Mợ không có ý định kinh doanh, mợ có dự định của riêng mình rồi."
Bàng Linh ôm đầy một bụng nghi vấn, quen biết lâu như vậy cũng biết tính tình của mợ út, nếu cô không muốn nói thì nhất định sẽ không nói.
Giữa trưa tiếng chuông tan học vừa vang lên, Chu Tiếu liền vọt vào tìm Mạt Mạt.
Trên trán Chu Tiếu đều là mồ hôi, có vẻ như vừa mới từ ngoài trường trở về: "Cô có thể giúp tôi được không?"
Ánh mắt Mat Mạt chợt lóe, than nhiên nói: "Chu Tiếu, tôi không có năng lực giúp anh ta đâu, tôi chỉ là một sinh viên bình thường thôi." Chu Tiểu vân kiên trì: "Ai nói cô không có năng lực chứ, tôi biết cô chính là cháu ngoại của ông cụ Miêu."
Mạt Mạt trực tiếp cắt ngang lời Chu Tiếu: "Tôi chỉ là một sinh viên bình thường thôi, còn ông ngoại tôi đã vê hưu mười mấy năm trước rồi, ông ấy không có năng lực giúp người đâu, cô tìm nhầm người rồi."
Chu Tiếu nắm lấy túi của Mạt Mạt: "Có phải cô đang tức giận chuyện tôi cố ý nhằm vào cô mấy lần trước không. Cô cứ trả lại đi, nhất định tôi sẽ không tránh né, tôi để cô trút giận."
Bạn cần đăng nhập để bình luận