Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 998. Binh hoa 2

Chuong 998. Binh hoa 2Chuong 998. Binh hoa 2
Mat Mạt đẩy cửa phòng ra, đồ dùng trong nhà đã đưa tới, đồ dùng trong nhà là gỗ thật được đặt làm riêng, phòng khách có một cái giá sách lớn, trên giá sách bây giờ vẫn trống không, Mạt Mạt đến phòng ngủ, phòng ngủ và nhà lầu cũng gần như nhau.
Mạt Mạt đến sân sau, sân sau là gian phòng của bọn nhỏ, bây giờ phòng nhiều, mỗi đứa một phòng, mấy gian phòng đều sửa giống nhau, Tùng Nhân và An An cạnh nhau, Vân Kiến và Vân Bình cạnh nhau, còn có mấy gian phòng nữa, mấy gian phòng này đều là phòng cho khách.
Sân sau không trồng hoa, được trồng mấy cây sách, còn chỉnh đốn lại giàn nho, trong sân còn có một cái giếng nước, đến gần lạnh buốt.
Mạt Mạt lại vòng trở về, đến nhà bếp, nhà bếp có lắp bình gas, cả căn phòng đều là nhà bếp, rộng rãi thoáng mát.
Mạt Mạt đối với sự chỉnh sửa căn nhà mới này vô cùng hài lòng, mùa hè này, cả nhà bọn họ đến nhà mới ở, nơi này mát hơn so với nhà lầu nhiều.
Mạt Mạt chỉ có lúc nghỉ đông và nghỉ hè mới ở lại tứ hợp viện, những lúc khác đều ở tại đại viện, trong nhà không thể chuyển, đi đi lại lại quá phiền phức.
Chờ ngày mai Trang Triều Dương nghỉ trở về, là có thể mua đệm chăn đồ dùng rồi.
Trang Triều Dương trở về, cả nhà đi mua đồ, bây giờ có bán chăn men thành phẩm, chăn men cũng không tệ, Mạt Mạt mua không ít chăn mền, không có cách nào cả, trong nhà nhiều phòng, nên cũng cần nhiều.
Chăn mền mua xong rồi là đến nồi bát muôi chậu, đây đều là những vật phẩm thiết yếu, cả một buổi trưa đi mua vật dụng hàng ngày.
Mạt Mạt là phụ nữ có thai, cả tháng bảy trời quá nóng, Trang Triều Dương thương vợ, buổi chiều sống chết không cho Mạt Mạt giúp đỡ, Mạt Mạt ở lại Tứ hợp viện, dẫn theo An An đi lồng vỏ chăn, vỏ chăn cũng là mua, bây giờ Mạt Mạt không có thời gian làm.
Hiện tại vỏ chăn có đặc điểm đều là ô vuông, Mạt Mạt đã dùng nhiều năm như vậy, nhìn cũng đã quen.
Buổi chiều, An An giúp cha mở cửa, hô hào: "Mẹ ơi, mau đến xem, cha mua thật nhiều đồ điện."
Mạt Mạt đặt cái chổi trong tay xuống, đến trước cửa, Trang Triều Dương đang khuân đồ từ xe lên, được lắm, tủ lạnh, máy giặt, TV, quạt, đều mua về hết.
Mạt Mạt: "Sao anh mua nhiều vậy? Chúng ta chỉ ở có mấy ngày."
"Sớm muộn gì cũng phải lắp, mua thì mua, dùng cũng tiện."
Mạt Mạt thấy Trang Triều Dương nghiêm túc: "Từ sửa sang nhà cửa, đến mua thiết bị điện trong nhà, lại tính cả tiền hôm nay mua đồ dùng hàng ngày, cả trước cả sau có hai vạn, Trang Triều Dương, anh chỉ nói giao cho anh, anh lây đâu ra nhiêu tiên như vậy?"
Trang Triều Dương có lúc bệnh vô cùng, anh sẽ không tiêu tiền của Mạt Mạt, cho dù có dùng cũng sẽ nghĩ cách bổ sung lại, Trang Triều Dương cho rằng, đó là tài sản của vợ, anh là chủ nhà, sao có thể dùng tiền của vợ?
Trong khoảng thời gian này Mạt Mạt bận ôn tập, rất mệt mỏi, quên không hỏi, hôm nay nghĩ tới, nhất định phải hỏi cho ra lẽ.
Trang Triều Dương cũng không giấu diếm gì, gọi Tùng Nhân: "Con trai, đưa sổ tiết kiệm cho mẹ."
Tùng Nhân bỏ quạt xuống, lau mồ hôi, móc sổ tiết kiệm trong ngực ra, cuốn sổ dùng giấy da trâu để bọc lại, bên ngoài là mồ hôi, Tùng Nhân đưa cho mẹ: "Sổ tiết kiệm và số tiền còn lại."
Mạt Mạt đưa khăn cho Tùng Nhân lau mồ hôi trước, rồi mới mở giấy da trâu ra, bên trong còn có một chồng tiền, sổ tiết kiệm mới làm, Mạt Mạt nhìn số tiền bên trên, giật nảy mình, lại có ba vạn: "Tiên ở đâu ra vậy?"
Trang Triều Dương rửa mặt, kéo Mạt Mạt ngồi xuống ghế dưới bóng cây: "Anh bán một cặp bình hoa của ông ngoại đi, chờ đến lúc ăn tết vê nhà thu hồi lại rồi đưa cho nhà họ Vương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận