Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1589. -

Chương 1589. -Chương 1589. -
Sáng hôm sau, Mat Mạt bị Trang Triều Dương kéo ra khỏi giường, nhõng nhễo thế nào cũng vô ích, Trang Triều Dương trong vấn đề sức khỏe của vợ rất có nguyên tắc.
Mạt Mạt đành chấp nhận, thay đôi giày chạy bộ, tìm ra chiếc quần dài nhiều năm chưa mặc tới, trên người mặc áo sơ mi, cũng hết cách, cô không có áo thun tay ngắn, càng không có đồ thể thao.
Chạy một vòng, Trang Triều Dương chưa đến mười phút, Mạt Mạt tốn nửa tiếng đồng hồ, đến An An cũng không bằng.
Về đến nhà, cả người đều là mồ hôi, cảm thấy rất không thoải mái, đặc biệt là không có đồ chạy bộ thích hợp, Mạt Mạt càng khó chịu hơn.
Phóng như tên lửa chạy lên lầu đi tắm, thay bộ quần áo khác mới cảm thấy bản thân đã sống lại.
Trang Triều Dương đợi Mạt Mạt ngồi xuống ăn cơm rồi nói: "Hôm nay anh sẽ đi mua đồ thể thao với em"
Mạt Mạt ăn cháo trong sự mệt mỏi: "Được."
Sau bữa cơm, Mạt Mạt mới cảm thấy đã sống lại, Trang Triều Dương đi theo Mạt Mạt: "Tối nay để anh mát xa cho em, kẻo sáng mai chân lại đau!"
Mạt Mạt à lên một tiếng: "Tối nay anh không đi hả?"
Trang Triều Dương: "Không đi, sáng mai quay về là được rôi."
Mạt Mạt rất vui mừng, không ai muốn phòng không nhà trống cả: "Được."
Buổi sáng Mạt Mạt mặc đồ đầy đủ, còn đeo khẩu trang, cô muốn làm đồ ăn vặt hải sản.
Mạt Mạt định tự mình làm nên chị dâu Tôn nghỉ phép bình thường.
Nhà Mạt Mạt tối hôm qua thì ngập hải sản, hôm nay thì mùi ớt bay khắp nhà, xộc vào trong mũi.
An An dẫn theo Thất Cân và Mễ Mễ đến nhà Trương Ngọc Linh trốn, trong nhà chỉ còn Mạt Mạt và Trang Triều Dương, hai vợ chồng đều là người có thể ăn rất cay, cũng bị cay đến sặc sụa.
Hai rổ hải sản, làm hết cả buổi sáng, lúc đi ra ngoài, Mạt Mạt còn không dám thay ra bộ đồ đã ướt súng, sợ mùi ớt sẽ kích ứng làn da.
Trang Triều Dương là đàn ông, cho nên không có che đậy quá kín đáo, nhưng cả buổi sáng thì hối hận rồi, quá cay, đôi mắt cũng bị kích thích cho đỏ hoe.
Cửa sổ luôn mở ra, hàng xóm láng giềng cũng có thể ngửi thấy mùi cay.
Cả gia đình Tề Hồng đến tiệm chụp hình, may mắn là không ai ở nhà.
Nhà họ Dương cũng khó chịu, cửa sổ cũng không dám mở, nếu như không phải mối quan hệ của hai nhà đặc biệt tốt thì đã sớm đến tìm nhà Mạt Mạt tính sổ rồi.
Mạt Mạt cảm thấy rất có lỗi, Trang Triều Dương ở nhà trông chừng, Mat Mat đem một ít tôm và thịt sò qua bên đó.
Lúc đến Mạt Mạt cố tình thay bộ quần áo khác, bộ đồ sáng nay cô thay đã không thể mặc nữa, vị cay đã thấm vào bên trong, nhà của Tiết Nhã còn có trẻ con, khiến bọn trẻ bị sặc thì không tốt lắm.
Trong nhà Tiết Nhã không có máy lạnh, trời nắng nóng còn đóng kín cửa sổ, trong nhà vô cùng nóng nỰc.
Mạt Mạt bước vào càng cảm thấy có lỗi hơn: "Thật là có lỗi quá, nhà chị dâu đã bị liên lụy rồi."
Tiết Nhã lau mồ hôi cho thằng nhóc ngồi bên cạnh và cười nói: "Không sao, em đã làm xong rồi sao?"
Mạt Mạt đặt hai đĩa hải sản xuống: "Làm xong rồi, chị nếm thử xem!"
Tiết Nhã nhìn dĩa hải sản đỏ thẫm, trông rất ngon miệng, cô ấy nếm thử một miếng và giơ ngón tay cái lên: "Tay nghề của em tốt thật đó, ngon lắm."
Mạt Mạt cười nói: "Thật ra rất đơn giản, một lát em sẽ nói cho chị biết cách làm thế nào."
Tiết Nhã không có mặt dày như vậy, nguyên liệu hải sản do Mạt Mạt làm nhất định rất nhiều, đều có thể trở thành bí quyết, sao cô ấy có mặt mũi lấy chứ.
Hơn nữa hai năm qua Mạt Mạt đã giúp đỡ Dương Lâm rất nhiều, cô ấy càng không thể lấy: "Không cần đâu, nhà của chị không thể ăn cay, ăn một hai lần là được rồi." Mat Mat cười một cái liên đứng dậy: "Vậy được, chị dâu muốn ăn thì đến tìm em, em về trước đây, em còn phải đến xưởng."
Tiết Nhã nói: "Được, vậy chị không tiễn em nữa."
Mạt Mạt nói: "Được."
Mạt Mạt trở về nhà, vị cay trong nhà đã vơi đi khá nhiều, hải sản cay nồng đã được đựng trong cái thau, phía trên được đậy lại bằng cái nắp sạch sẽ để tránh bụi vào.
Trang Triều Dương khiêng hết lên trên xe, sau đó gọi lớn "Chúng ta đi thôi!"
"Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận