Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 883. Chỗ nào 1

Chương 883. Chỗ nào 1Chương 883. Chỗ nào 1
Cho nào 1
Hướng Hoa đã được lĩnh giáo sự lợi hại của Liên Mạt Mạt. Năng lực phân tích của người phụ nữ này cực kỳ lợi hại, anh ta thật sợ Liên Mạt Mạt nhìn ra điều gì đó.
Hướng Hoa hừ một tiếng: "Tôi không hiểu cô đang nói cái gì hết. Nếu như cô đã nói tôi chính là bùa đòi mạng, vậy thì tôi không đón ông cụ nữa là được chứ gì."
Hướng Hoa nói xong liền tránh né ánh mắt Liên Mạt Mạt, xoay người bước lên xe. Điểm chú ý của Mạt Mạt không phải là chiếc xe cũ mà Hướng Hoa mới mua, mà là phản ứng của Hướng Hoa. Có thể cô đã đoán đúng thật rồi, Hướng Húc Đông thật sự có cái gì đó khiến cho Hướng Hoa để mắt đến.
Lâu như vậy, Hướng Hoa cũng thấy rõ, Hướng Húc Đông sẽ không tiếp nhận anh ta. Mà mấy ngày nay Hướng Hoa mỗi ngày đều đến như vậy, làm cho Mạt Mạt có cảm giác chính là đang đòi mạng.
Trong lòng Hướng Hoa biết rõ tình trạng sức khỏe của Hướng Húc Đông. Hướng Hoa người này, đối với Hướng Húc Đông hoàn toàn không có chút tình cảm cha con nào cả, Hướng Hoa thật sự hy vọng Hướng Húc Đông chết sớm một chút.
Mạt Mạt đã hơi hiểu vì sao Hướng Hoa lại đổi họ. Đổi họ lại, tuy rằng không ở chung trên sổ hộ khẩu nhưng anh ta vẫn là con trai của Hướng Húc Đông. Một khi Hướng Húc Đông chết rôi, đương nhiên anh ta sẽ được thừa kế tất cả tài sản của Hướng Húc Đông, lúc này vẫn chưa có luật thừa kế.
Bông tuyết bay đầy trời, hai má Mạt Mạt lạnh lẽo, cô quấn chặt khăn quàng cổ, đi mua đồ ăn.
Về đến nhà cô liền hầm canh gà, vớt sạch mỡ. Hướng Húc Đông không thể ăn quá nhiều, ăn một chén là được rồi, nếu bồi bổ nhiều quá thì đối với bệnh tình lại không có lợi.
Mấy ngày trước khi Mạt Mạt nhập học, mỗi ngày cô đều nấu thức ăn bồi bổ cho Hướng Húc Đông. Phương pháp này vẫn có hiệu quả, thân thể Hướng Húc Đông ngày một tốt hơn.
Sức khỏe Hướng Húc Đông càng ngày càng tỐt, An An là người vui vẻ nhất, người không vui nhất chính là Hướng Hoa.
Từ sau khi Mạt Mạt hỏi Hướng Hoa, có thể là Hướng Hoa chột dạ, có thể là thật sự sợ Mạt Mạt phát hiện ra cái gì, cũng không thấy anh ta xuất hiện nữa.
Sức khỏe Hướng Húc Đông tốt lên, Hướng Hoa cũng không tới. Hướng Húc Đông không ở lại khu nhà nữa, An An vẫn đến nhà Hướng Húc Đông như trước.
Mạt Mạt ở bên này vừa nhập học thì Bàng Linh cũng mới trở vê.
Cô gái này vẫn luôn ở nhà họ Bàng. Sức khỏe bà cụ Bàng ban đầu chỉ là ít bệnh vặt, nhưng không biết vì sao đột nhiên lại trở nặng, Bàng Linh phải túc trực suốt ngày bên cạnh ba ay.
Mạt Mạt hỏi: "Bà không sao chứ?"
Bàng Linh gầy đi rất nhiều, nhưng tinh thần lại rất tốt: "Đã ổn rồi, bây giờ thì đã hoàn toàn khỏe lại rồi."
"Khỏe lại là tốt rồi, rốt cuộc bệnh tình nghiêm trọng thế nào thế?"
Bàng Linh bất đắc dĩ nói: "Còn không phải là đợt này đang phát sóng một bộ phim kiếm hiệp đấy sao, bà cụ mỗi ngày đều xem, sức khỏe còn chưa tốt hẳn lại bị cảm lạnh, qua một đêm liền trở nặng."
Mạt Mạt: "Người già sức đề kháng kém, sau này nhớ phải để ý một chút."
"Lần này phải trông bà cụ thật kỹ rồi."
Mạt Mạt và Bàng Linh đến trường, Từ Lị đã ngồi vào chỗ, Mạt Mạt và Bàng Linh bước đến: "Các cậu đến sớm thế?"
"Mình nghĩ lễ quá đủ rồi, muốn đi học nên đến sớm thôi."
Mat Mạt đặt sách xuống, Từ Lị nói: "Mạt Mạt, tôi cho cậu xem cái này này."
Mạt Mạt nhận lấy, hóa ra là vé xem phim, Bàng Linh nhìn thoáng qua: "Cậu hiểu người ta đến mức đi xem phim rồi à? Nói đi, có phải là người yêu không?"
Từ Lị trợn mắt: "Cậu nghĩ nhiều rồi, không chỉ có mình đâu, mấy người Tiểu Hà cũng có. Vé xem phim là Chu Tiếu đưa, mời cả khoa đi xem phim, nghe nói là công ty Hướng Hoa bỏ tiên ra làm, vé xem phim là vé nội bộ, phim còn chưa phát hành đâu."
Bàng Linh: "Cả khoa mà cậu nói không bao gồm tôi và Mat Mạt."
Từ Lị cười: "Mình biết là các cậu không có, đây đây, nhìn xem, có thêm hai vé nữa này. Mình mua từ mấy người bạn học khác đấy, thế nào? Đủ nghĩa khí rồi chứ?"
Bàng Linh cười: "Quả thật đủ nghĩa khí đấy."
Mạt Mạt hỏi: "Cậu mua bao nhiêu tiền thế?"
Từ Lị vươn tay ra: "Mỗi vé một hào."
Bộ phim mà Hướng Hoa làm là phim thị trường, Từ Lị hỏi: "Hai người có đi xem không?"
Mạt Mạt cười: "Đi, đương nhiên phải đi rồi, hiếm khi thấy cậu mời khách thế mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận