Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1429. Không Biết 1

Chương 1429. Không Biết 1Chương 1429. Không Biết 1
Thời gian không còn sớm nữa, Mạt Mạt đứng dậy đi nấu cơm, Chu Dịch khoát tay,"Không cần phiền phức đâu, anh chỉ đến thăm nhà thôi, một lát nữa sẽ đi, em rể đã chuẩn bị đầy đủ đồ ăn rồi."
Mạt Mạt cũng không giữ Chu Dịch nữa, Chu Tiếu vừa về đến nhà, vẫn cần người cầm trịch là Chu Dịch này nữal
"Vậy được, em tiễn anh ra ngoài."
Mạt Mạt tiễn Chu Dịch ra ngoài cổng lớn, Tùng Nhân và An An đã tan học về rồi, Tùng Nhân kéo An An chạy lên,"Chú Chu, đúng thật là chú rồi!"
Chu Dịch nhìn Tùng Nhân cạn lời, cái thằng nhóc này ăn gì vậy, sao mà không đến một năm mà cao thêm nhiều như vậy, sắp cao bằng anh ấy rồi.
Chu Dịch lùi lại mấy bước, như vậy mới tìm lại được cảm giác làm chú,"Nhóc con giờ thành thanh niên rồi."
Tùng Nhân cười híp mắt,"Vẫn chưa là thanh niên đâu, giờ mới có bao nhiêu, cháu còn có thể cao hơn nữa col"
Chu Dịch,"...
Thằng nhóc này mưu đồ đâm vào tim anh ấy đây mà, anh ấy vốn không phải là người cao ráo rồi, mấy năm nay lại lo lắng nhiều, lưng gw gàng thấp thêm mấy phần nữa!
Chu Dịch đang vội, nói chuyện với hai đứa một lát liên đi vê.
Về đến nhà, nhìn thấy hộp giày trong phòng, Tùng Nhân lấy ra một đôi giày của cậu bé, miệng lẩm bẩm "Nhà máy của cô Vệ Nghiên đúng là lợi hại, thành phố Z đang thịnh hành giày của nhà máy cô ấy đó!"
Mạt Mạt xem xét đôi giày cao gót trên tay, thực lòng mà nói, giày quả thực rất được, Chu Tiếu cũng có chút năng lực đó.
Ngày hôm sau Mạt Mạt ở công ty gặp được Chu Tiếu, bụng của Chu Tiếu đã rõ rồi, bụng không nhỏ, khí sắc rất được, có thể thấy không bị dọa sợ.
Chu Tiếu nói Mat Mat nghỉ tay một lát,"Tôi đến chào tạm biệt cô."
Mạt Mạt ngồi xuống,"Chuẩn bị về rồi à."
Chu Tiếu xoa bụng gật đầu,'Chỗ tôi nhiều việc lắm, bây giờ tôi không phải chỉ có một mình, vẫn là rút lui sớm mới tốt."
Mat Mat hỏi,"Thế mảnh đất cô đấu giá được thì sao?
Chu Tiếu cười dịu dàng nhìn cái bụng lùm lùm của mình,"Bây giờ tôi chỉ mong cầu ổn định, nhà máy một một năm nửa năm cũng không sao."
Mạt Mạt hiểu ý của Chu Tiếu, Chu Tiếu muốn đợi chuyện của Phạm Đông đâu vào đấy đã"Về sớm cũng tốt."
Chu Tiếu,'Có gì muốn gửi về đó không? Tôi cầm về giúp cô." "Bao giờ cô vê?”
"Hai ngày nữa."
Mạt Mạt tính toán thời gian thấy cũng đủ,"Thế thì làm phiền cô rồi, ngày kia tôi đưa qua cho cô."
Chu Tiếu còn có việc, cô ta muốn đến chào tạm biệt nên mới tới đây, nhưng để tâm sự với Liên Mạt Mạt như một người bạn thì không làm được,'Vậy thì được, tôi cũng về đi."
Mạt Mạt đứng dậy tiễn ra ngoài cửa lớn, chồng của Chu Tiếu đỡ Chu Tiếu lên xe, lúc đó Mạt Mạt mới quay lại công ty.
Hai ngày sau Chu Tiếu về rồi, tạm biệt với thị phi, cũng là tạm biệt triệt để với những gì làm trong quá khứ.
Đồ Mạt Mạt chuẩn bị đều là đồ cho Vương Nhạc, còn về cha mẹ, Mạt Mạt đự định gửi bưu điện, cô và Chu Tiếu vẫn chưa có giao tình thân thiết như vậy.
Chu Tiếu đi rồi, nhưng nhà họ Kỳ đã sa vào vũng bùn của Phạm Đông.
Phạm Đông vào đó cũng khá lâu rồi, vẫn chưa được thả ra, công ty đã ngừng trệ rồi, người nhà họ Phạm ngoại trừ Phạm Đông ra thì chẳng có ai có thể làm được việc, chỉ có thể lo lắng suông.
Không đúng, cũng có người làm được việc, Phạm Đại Bằng, đáng tiếc Phạm Đại Bằng cũng bị điều tra rồi, điều tra cũng là có nguyên nhân, trước đây Phạm Đại Bằng thông minh bị cho bỏ không không giao việc, sau đó thì về lưu, nhưng để điều tra ông ta, tùy tiện một lý do cũng đủ r6i.
Trang Triều Lộ gọi điện thoại cho Mat Mạt,"Hạ Ngôn ngày nào cũng gào thét ở cửa nhà chị, chị cũng đã hối hận rồi, năm đó chẳng bằng ở lại thành phố Z luôn!"
Mat Mạt,"Hạ Ngôn không đi làm phiền Bàng Linh sao?"
Nhắc đến cái này Trang Triều Lộ lại tức giận,'Sao lại không có, tới cơ quan của Bàng Linh chặn Bàng Linh lại, Bàng Linh không giúp, Hạ Ngôn bị ép đến lo lắng, đứng trước cổng cơ quan chửi mắng Bàng Linh, khiến Bàng Linh tức đến nỗi mấy bữa không ăn được cơm, em nói xem ngày xưa đã không cần con rồi, có chuyện mới lại nghĩ tới, bây giờ còn đâm vào tim Bàng Linh, nếu không phải Bàng Linh ngăn chị lại, chị còn muốn cho Hạ Ngôn mấy cái bạt tai."
Bạn cần đăng nhập để bình luận