Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 1268. Gấu con 2

Chương 1268. Gấu con 2Chương 1268. Gấu con 2
Mạt Mạt cũng không cần hỏi: "Hai đứa cũng là bởi vì muốn làm xã hội đen, cho nên bị chỉnh đốn hả?"
Đổng Tử Tâm: "Dì Liên, dì nói không đúng, không phải chúng cháu muốn làm xã hội đen, chúng cháu muốn làm anh hùng, kêu hây hô ha."
Mạt Mạt vừa uống được ngụm nước đã phun ra ngoài, An An và Tùng Nhân đều sửng sốt, sau đó ha ha cười lớn.
Cuối cùng Mat Mạt cũng không cố gắng sa sam nữa, bật cười, trong lòng nghĩ, chuyện này nếu như bị Trang Triều Dương biết, Đổng Hàng nhất định hận không thể nhét hai đứa sinh đôi này vào trong bụng Y Y.
Mạt Mạt nhìn da thịt kinh khủng của hai đứa sinh đôi, cảm thấy Đổng Hàng đánh nhẹ.
Hai đứa sinh đôi khác biệt so với Tùng Nhân và An An, Mạt Mạt ở bên cạnh con giáo dục, nhưng hai đứa sinh đôi lại khác, Y Y bận rộn, Đổng Hàng cũng bận, trong nhà chỉ có ông bà nội, khó tránh khỏi nuông chiều hơn chút, chuyện này đã lộ ra là không hiểu chuyện bằng Tùng Nhân rồi.
Bây giờ so sánh lại, Mạt Mạt đột nhiên cảm thấy, con nhà mình khiến người tức giận vẫn ở cấp độ nhẹ.
Mạt Mạt không nói sâu với hai đứa sinh đôi, suy cho cùng không phải con mình, nháy mắt với Tùng Nhân, thằng bé đứng dậy: "Anh thấy tỉnh thần hai đứa không tệ, anh dẫn hai đứa đi xung quanh nhìn ngó nha."
Hai đứa sinh đôi này Đổng Hàng đánh cũng không phục, hai đứa cũng không chịu quản giáo, bây giờ có thể đi ra ngoài lòng vòng, sướng đến phát điên rồi, nói với Mạt Mạt: "Dì Liên, chúng cháu đi theo anh Tùng Nhân nhé."
Mạt Mạt: "Đi đi, đến giờ ăn cơm thì vê."
Hai đứa sinh đôi: "Cháu biết rồi."
Tùng Nhân dẫn hai đứa sinh đôi đi rồi, An An lo lắng nói: "Mẹ, anh cả có thể trị được hai đứa sinh đôi ạ”
Mạt Mạt: "Mẹ không giải quyết được, nhưng anh cả con được, bọn nó đều cùng tuổi, nói sẽ nghe, anh con biết phải nói với hai đứa sinh đôi thế nào."
An An thở dài: "Con cũng phát sầu thay dì Tiền."
Mạt Mạt xoa đầu An An: "Được rồi, đừng nghĩ nữa, đi đón Thất Cân về đi, mẹ đi nấu cơm."
An An: "Vâng."
Buổi sáng Mạt Mạt đã đi mua đồ ăn, hải sản tươi mới, đều còn sống, tôm còn đang bơi trong nước, công việc của Mạt Mạt không ít, hai đứa bé thật vất vả mới đến một chuyến, phải chiêu đãi thật tốt hai vị khách nhỏ này.
Mạt Mạt bận rộn cho tới trưa, làm ra được năm món ăn và một bát canh, sáu món ăn đều là đĩa lớn, đủ cho bọn nhỏ ăn.
Tùng Nhân dẫn theo hai đứa sinh đôi đến giờ cơm thì trở về, lúc hai đứa đi ra còn hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, trở về thì như quả cà bị phủ sương, vẫn luôn cúi đầu.
Tùng Nhân ra hiệu mắt với mẹ, kêu gọi hai đứa sinh đôi: "Rửa tay ăn cơm đi."
Hai đứa sinh đôi ngửi thấy mùi đồ ăn thơm mát cũng không vực dậy được tinh thần bao nhiêu, Mạt Mạt cười thầm, đây là bị đả kích rồi.
Mãi cho đến lúc ngồi vào bàn, nhìn thấy rất nhiều hải sản chưa từng ăn, mới sống lại lần nữa, Tử Hằng: "Dì Liên, đây là cá gì vậy. Ăn ngon quá."
Mạt Mạt: "Dì đã gửi cho nhà cháu qua bưu điện, cháu quên rồi hả?"
Tử Tâm: "Bà nội cháu không biết làm cá thế nào, chưa một lần làm cá, thân cá cũng chưa từng hoàn chỉnh, chúng cháu ăn thử cũng không biết."
Mạt Mạt cười: "Đây là cá tuyết."
Hai đứa sinh đôi cũng không phải thật sự muốn hỏi cá gì, chỉ là tìm lời để trò chuyện một chút, mắt thấy cá sắp thấy đáy rồi, cũng không nói nữa, cúi đầu ăn cơm.
Ở trên tàu hoả hai đứa sinh đôi không được ăn ngon, thật không dễ dàng gì mới được một bữa ngon, đồ ăn đều được ăn sạch sẽ.
Mạt Mạt rửa bát cũng bớt được việc, lúc đi ra, hai đứa sinh đôi đang nghe Tùng Nhân kể chuyện bán nước đá. Mạt Mạt lấy tiền ở nhà ga thu được đưa cho hai đứa sinh đôi: "Hai đứa này, số tiền này từ đâu tới?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận