Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 206. Liên Thanh Bách trở về tính sổ 2

Chương 206. Liên Thanh Bách trở về tính sổ 2Chương 206. Liên Thanh Bách trở về tính sổ 2
Rất nhanh đã đến giờ thi, người chủ nhiệm phụ trách tuyển dụng cầm đề thi tiến vào, phát cho mọi người. Mạt Mạt vừa nhìn đề thi, tất cả đều là đề số học, cuối cùng mới có một đề về tư tưởng phẩm đức.
Đều không khó.
Tốc độ trả lời câu hỏi của Mạt Mạt rất nhanh, không dùng đến hai mươi phút đã viết xong, cô thu đọn bút, nộp bài thi cho chủ nhiệm.
Chủ nhiệm Vương liếc mắt nhìn qua bài thi thấy tất cả đều đúng rồi, cười nói: "Cô gái nhỏ này không tệ đấy."
"Chủ nhiệm Vương, cháu có thể đi trước được không?”
"Được, sáng mai sẽ công bố thành tích, nhớ đến xem thành tích đấy."
"Dạ, cám ơn chủ nhiệm Vương."
Mạt Mạt rời đi đã kích thích những người còn lại trong phòng, nhất là Tôn Tiểu Mi. Cô ta chính là giáo viên, thế nhưng còn không làm bài thi nhanh bằng Liên Mạt Mạt, cô ta nắm chặt bút trong tay, tăng nhanh tốc độ.
Cặp song sinh thấy chị gái đi ra, gọi Hắc Tử và Thắng Lợi chạy tới: "Chị ơi, chị thi thế nào rồi? Liệu có thể đậu không?" "Chị là chị gái em day không thành vấn đề."
Lý Đức Cường đi tới: "Khó trách cháu lại không cần chú đánh tiếng trước, có vẻ như Mạt Mạt đã nắm chắc mười phần rồi."
"Chú Lý, bài thi viết này không thể làm khó được cháu đâu ạ."
Lý Đức Cường cười ha ha: "Cháu gái thật đúng là không khiêm tốn chút nào, được rồi, để chú chờ thành tích tốt của cháu."
"bạ."
Lý Đức Cường không yên tâm nên mới ra đây hỏi một chút. Nếu thật sự làm bài thi không tốt thì sẽ đánh tiếng giúp cô một phen. Nhưng nhìn vẻ tự tin của Liên Mạt Mạt, ông ấy cảm thấy mình lo lắng vô ích rồi. Khó trách nhà họ Khâu chỉ nói là Mạt Mạt sẽ đến cửa hàng bách hóa làm việc, bảo ông ấy chăm sóc cô bé đừng để cho người ta bắt nạt chứ không để ông ta trực tiếp sắp xếp công việc, xem ra ông ấy đã xem thường cô bé này rồi.
Mạt Mạt chào tạm biệt Lý Đức Cường, cùng bốn thằng nhóc thúi về nhà. Thắng Lợi cười đùa: "Chị Mạt Mạt, sau này nếu có đồ bị lỗi chất lượng còn tốt thì nhất định phải báo cho thằng em một tiếng đấy!"
Hắc Tử vội vàng giơ tay lên: "Còn có em, còn có em nữa."
"Không thành vấn đề, đều sẽ thông báo cho hai đứa hết. Không phải hai đứa em bị nhốt ở nhà à, hôm nay làm sao lại ra ngoài?” Thăng Lợi gãi đâu: "Trường học sắp mo cửa trở lại rồi, bọn em cũng được dỡ bỏ lệnh cấm. Khoảng thời gian này thật giống như bị ngồi tù vậy, bà nội em chỉ hận không thể đem ánh mắt dán hết lên người em."
Mạt Mạt nhẩm tính thời gian, đúng là trường học sắp bắt đầu cho đi học trở lại rồi. Lần nhập học này sẽ yên tĩnh được hơn một năm, cặp song sinh cũng sẽ tốt nghiệp trung học cơ sở. Nếu như không phải là con một trong nhà thì sẽ bị kêu gọi đưa về nông thôn. Xem ra cũng nên bắt đầu tính toán các phương án sau này cho cặp song sinh rồi.
Hắc Tử kêu rên: "Em không muốn đi học đâu, em muốn đi bộ đội. Nhưng mà ông già nhà em nói không học tập thì cho dù làm lính cũng chỉ là lính quèn không có tiền đồ, bảo em ít nhất cũng phải học cho xong trung học cơ sở đã, vẫn còn một năm nữa!"
Mạt Mạt nhìn về phía cặp song sinh, làm lính quả thật cũng là một phương án tốt, nhưng lại có một điểm khó khăn, đó là cùng một năm thì một nhà không thể có hai danh ngạch tham gia quân ngũ được. Để cô về hỏi lại cha một chút, xem thử cha có biện pháp gì không.
Trở về nhà, Thắng Lợi và Hắc Tử chơi một hồi, đến giờ cơm chuẩn bị rời đi, Mạt Mạt không đồng ý: "Nhà này không thiếu một bữa cơm này cho hai đứa đâu, nghe lời chị ở lại ăn cơm đi."
Hắc Tu ngượng ngùng nói: "Vậy thì bọn em sẽ không khách khí đâu." Cặp song sinh: "Chúng ta là anh em mà, khách khí cái gì chứ?”
Hắc Tử: "Ha ha, vậy em thật sự không khách khí đâu. Chị Mạt Mạt, em thấy có rau hẹ, làm món bánh ránh nhân hẹ đi."
Cặp song sinh đè Hắc Tử xuống: "Mày đấy, nói mày đừng có khách khí mà mày lại không nghe ra đó chỉ là lời lịch sự thôi à, mày lại không khách khí thật thế. "
"Mẹ nó, đã biết là ông đây thẳng tính rồi mà còn nói như vậy, đương nhiên tao phải tưởng thật rồi."
Mấy thằng nhóc lại náo loạn thêm một hồi, đến khi Mạt Mạt nấu cơm xong mới yên tĩnh lại được, ăn bánh rán nhân hẹ, cháo bột ngô, mấy thằng nhóc ăn đến no căng bụng.
Lúc Triệu Tuệ tới, mọi người vừa ăn cơm trưa xong, Mạt Mạt hỏi: "Chị dâu, hôm nay cậu không đi làm à?"
Triệu Tuệ buông hành lý xuống: "Đi chứ, là Thanh Bách trở về, bảo tớ đến mang hành lý về cho anh ấy."
"Anh tớ về rồi à? Nhưng mà người đâu rồi?"
Vẻ mặt Triệu Tuệ quái dị: "Ngồi xe đến quân khu mới, nói là tìm Trang Triều Dương tính sổ!"
Mạt Mạt: "...
Bạn cần đăng nhập để bình luận