Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 854. Bay lên 2

Chương 854. Bay lên 2Chương 854. Bay lên 2
Bay lên 2
Người đến đón là Khâu Văn Trạch. Mạt Mạt vừa nhìn, khá thật, cũng là xe hơi, nhưng chiếc xe hơi cũ hơn chiếc của Thẩm Triết một chút.
Khâu Văn Trạch nhìn thấy Thẩm Triết liền sửng sốt, Mạt Mạt giới thiệu: "Đây là anh họ của con, là Hoa kiều, vừa từ nước ngoài trở về, anh ấy tới đây để khảo sát. Vừa lúc con cũng tới đây nên anh ấy đi cùng con luôn."
Thẩm Triết đưa tay: "Xin chào, cháu là Thẩm Triết."
Khâu Văn Trạch cười nói: "Xin chào, chú là Khâu Văn Trạch. Hai chúng ta tên đều có một chữ trạch, rất có duyên đấy."
Thẩm Triết cười: "Đúng vậy."
Trong khoảng thời gian này thành phố Z có không ít Hoa kiều tới đây. Tất cả mọi người đều đến khảo sát, đáng tiếc, tổ tiên nhà họ Khâu đời đời đều Ở trong nước, không có quan hệ ở nước ngoài, muốn làm ăn ở nước ngoài hoàn toàn không có một người nào đáng tin cậy cả.
Cũng không phải Khâu Văn Trạch không tìm được quan hệ ở nước ngoài. Nhưng đây là làm ăn, ông ấy cũng không yên tâm về mấy công ty nước ngoài chưa từng tiếp xúc. Không ngờ lúc ông ấy đang gấp gáp thì con gái nuôi lại dẫn đến một người mà ông ay mong đợi nhất.
Khâu Văn Trạch mời: "Tôi rất quen thuộc với thành phố X này, chúng ta đều là thân thích cả, mời cậu đến nhà tôi làm khách nhé? Tôi sẽ đưa cậu đi vòng quanh xem thành phố."
Thẩm Triết đến bên này đã có người đón tiếp. Trong lúc mọi người đang nói chuyện, người đó đã tới, mặc âu phục: "Tổng giám đốc Thẩm, chúng tôi đã sắp xếp xong khách sạn rồi."
Lúc ở trên tàu hỏa Mạt Mạt đã biết, Thẩm Triết không chỉ dẫn thư ký tới mà còn có người khác đến thành phố Z để khảo sát nữa.
Thẩm Triết nói với Khâu Văn Trạch: "Cháu vẫn còn bận chút việc. Mạt Mạt đã nói cho cháu địa chỉ rồi, cháu xong việc sẽ đến thăm."
Trong lòng Khâu Văn Trạch cảm thấy đáng tiếc nhưng cũng không ép: "Được rồi, vậy chúng tôi đi trước."
Thẩm Triết để lại địa chỉ khách sạn cho Mạt Mạt, sau đó Thẩm Triết dẫn Vân Kiến và Vân Bình đi.
Mạt Mạt lên xe liền hỏi: "Cha nuôi, ông nội và bà nội có khỏe không? Mẹ nuôi thế nào rồi ạ?"
Khâu Văn Trạch cười: "Mọi người đều tốt lắm, mẹ nuôi con bận nấu cơm, nếu không cũng tới đón con rồi."
Khâu Văn Trạch không hỏi chuyện Thẩm Triết nữa, có Mạt Mạt ở đây, mối quan hệ này là không chạy được, ông ấy chỉ nói chuyện đi về phía Nam. Nhà họ Khâu đi vê phía Nam. Khâu Văn Trạch đã từng làm giám đốc công ty cung ứng và tiêu thụ thực phẩm, vậy nên ông ấy sẽ không quan tâm đến mấy chuyện làm ăn nhỏ. Ông ấy nhắm đến mấy thành phố ven biển tập trung đông đúc ở phía nam, chủ yếu là mấy hải cảng.
Mạt Mạt vẫn nghe cha nuôi nói, trong lòng đã đoán được đại khái. Cha nuôi đã nhắm tới phương hướng xuất khẩu, cái đang cần chính là đầu ra.
Rõ ràng ánh mắt của cha nuôi đang nhắm đến thị trường nước ngoài, muốn làm nhóm người xuất khẩu đầu tiên. Chỉ cần kiên trì, tương lai sẽ trở thành công ty thương mại dẫn đầu trong số các doanh nghiệp xuất khẩu ra nước ngoài.
Mạt Mạt rất kinh ngạc, vốn dĩ cô còn tưởng rằng cha nuôi sẽ làm ăn trong nước. Cha nuôi đã từng làm việc ở công ty thực phẩm phụ, quan hệ rộng rãi, làm ăn trong nước sẽ dễ dàng hơn.
Nhà họ Khâu muốn làm ăn với nước ngoài nhưng lại không có quan hệ ở nước ngoài, sẽ rất khó khăn. Hiện tại mấy công ty ở nước ngoài rất thích lừa gạt mấy công ty nhiều tiền trong nước nhưng lại không có kinh nghiệm, cha nuôi cũng biết điều này, cho nên lúc nãy cha nuôi mới mời Thẩm Triết như thế, rõ ràng là cha nuôi đã nhìn thấy quan hệ rồi.
Mạt Mạt nâng cằm, nhà họ Khâu muốn kinh doanh ở nước ngoài thì dựa vào Thẩm Triết, mà nhà họ Thẩm ở trong nước cũng có thể dựa vào mối quan hệ của nhà họ Khâu, hai bên đều cùng có lợi. Mat Mat nghĩ đến đây thì xe đã đến nhà ho Khanu. Căn nhà mà Khâu Văn Trạch đang ở bây giờ là mua được, một căn nhà độc lập, trước sau đều có vườn hoa, Mạt Mạt vừa nhìn là đã thấy thích nơi này.
Cổng chính đã mở ra, xe trực tiếp chạy vào, Mạt Mạt xuống xe, mọi người trong nhà đều đi ra.
Trương Ngọc Linh đeo tạp đề chạy ra, kéo tay Mạt Mạt: "Con mau vào nhà đi, hành lý thì giao cho bọn Khâu Lễ."
Mạt đi theo Trương Ngọc Linh vào nhà, bà Khâu hỏi: "Cháu đi tàu mệt lắm không, mau tranh thủ ăn cơm đi, ăn xong rồi nghỉ ngơi. Có chuyện gì thì chờ nghỉ ngơi xong đã rồi nói."
Bạn cần đăng nhập để bình luận