Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chuong 852.Thira 2

Chuong 852.Thira 2Chuong 852.Thira 2
Thira2
Điện thoại của Mat Mạt nhanh chóng được bắt máy, Mạt Mạt nói tên người cần gặp, đợi một lúc, Trang Triều Dương nhận điện thoại: "Vợ à?"
Khóe mắt Mạt Mạt cong cong: "Lạ chưa này, đồng chí Trang Triều Dương há miệng liền gọi vợ ơi, bên cạnh anh không có ai phải không?”
Trang Triều Dương cười ha ha: "Đúng vậy, bên cạnh không có ai hết."
Mạt Mạt phì cười: "Nhưng anh quên là có người cũng đang nghe điện thoại à?”
Trang Triêu Dương: "Không quên, em là vợ của anh, anh gọi vợ cũng không có gì sai mà."
Mạt Mạt nhướng mày, Mạt Mạt không hỏi chuyện bên bộ đội nữa, lúc này là thời điểm căng thẳng, Mạt Mạt nói: "Mấy bữa nay anh không có ngày nghỉ phải không?"
Trang Triều Dương ấn mi tâm: "Không có."
Mạt Mạt biết Trang Triều Dương trong thời gian trước mắt sẽ không có ngày nghỉ: "Em đã chuẩn bị cho anh một chút đồ ăn với đồ dùng, sáng nay đã chuyển đi rồi, chắc bây giờ cũng sắp đến rồi đấy. Lát nữa anh nhớ đi xem thử nhé."
Trang Triều Dương nói: "Được."
Mạt Mạt không nói chuyện của Thẩm Triết, chuyện này nói trong điện thoại cũng không hay lắm, Mạt Mạt kể chuyện hàng ngày của hai đứa con trai, cuối cùng mới nói: "Em đến nhà mẹ nuôi, lúc về sẽ mang trái cây sấy cho anh, ăn ngon lắm."
Trang Triều Dương mỉm cười: "Được."
Mạt Mạt dặn dò thêm: "Hai ngày nay trời trở lạnh, anh nhớ mặc thêm quần áo đấy, nhớ giữ gìn sức khỏe."
"Anh không sao, nhưng mà em với mấy con cũng nhớ mặc nhiều một chút, đừng để bị bệnh. Em sinh bệnh, bị cảm cũng lâu khỏi, nhớ giữ sức khỏe đấy."
Mũi Mạt Mạt chua xót: "Dạ, anh yên tâm đi, em sẽ tự chăm sóc cho mình."
Trang Triều Dương nghe thấy giọng nói của Mạt Mạt hơi thay đổi, đau lòng, miệng không ngừng lải nhải, thế nào cũng không yên tâm.
Cuối cùng cũng cúp điện thoại, Trang Triều Dương vẫn chưa lấy lại tinh thần, tay đặt điện thoại xuống, nhìn thoáng qua bông tuyết ngoài cửa sổ, sững người một lúc rồi mới lấy lại tỉnh thần.
Lúc này Trang Triều Dương cũng không bận chuyện gì, liền đi xem thử có người quay về không. Thật đúng là có người quay về, đang cầm theo bưu kiện của anh.
Trở lại phòng ngủ mở bưu kiện ra, trong bưu kiện đều là đồ ăn, ngoài ra còn một cái túi chứa album ảnh cùng mấy bức tranh, còn có thư Mạt Mạt viết. Tranh là của Tùng Nhân và An An vẽ, hai thằng nhóc thối này viết chữ không tệ, nhưng vẽ tranh thì không dám khen. Nếu không phải có chú thích bên cạnh thì Trang Triều Dương cũng không biết trong tranh đang vẽ ai.
Trang Triêu Dương thấp giọng cười khẽ, trong đầu nghĩ đến ánh mắt ghét bỏ lẫn nhau của hai thằng nhóc thối. Anh cầm lấy thư, trên thư viết tình huống trong nhà gần đây, đều rất bình thản, nhưng trong mắt Trang Triều Dương, trong từng dòng chữ đều là mềm mại dịu dàng.
Cuối cùng anh cầm lấy album ảnh, đều là ảnh chụp gần đây, có ảnh bọn trẻ nô đùa trong tuyết vừa rơi, có ảnh chụp chung của Mạt Mạt và bọn trẻ, còn có ảnh người tuyết nữa.
Ngón tay thô ráp của Trang Triều Dương vuốt ve ảnh chụp, trái tìm cũng càng thêm mềm mại.
Mạt Mạt cúp điện thoại, đi một lúc tâm tình mới tốt hơn một chút, cô là vợ quân nhân vĩ đại, lúc gả cho quân nhân đã bắt đầu chuẩn bị thói quen cho mình rồi.
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trong lòng vẫn nhớ Trang Triều Dương, trong lòng Mat Mat nghĩ, chờ đến lúc Trang Triều Dương về hưu, cô sẽ trói Trang Triều Dương lại, ừm, đi đến đâu cũng mang theo.
Mạt Mạt tưởng tượng đến cảnh tượng đó, trong lòng không nhịn được cảm thấy vui vẻ.
Tâm tình Mạt Mạt tốt hơn một chút liền đi mua đồ ăn, mùa đông không có rau xanh, Mạt Mạt lén lấy từ trong không gian ra tôm và cá, lại mua chút thịt về nhà.
Thẩm Triết đang dạy Vân Kiến tiếng Anh: "Nhà em bố trí cũng đẹp đấy."
Mạt Mạt nói: : "Dạ, em thích nhất là ban công."
Mạt Mạt trồng hoa rất thành công, tất cả đều tươi tốt, hơn nữa còn có nhiều loại hoa. Hiện tại trên ban công tràn ngập màu xanh khiến người ta cảm thấy dễ chịu hơn trong mùa đông lạnh giá.
Mạt Mạt xách đồ về phòng bếp, chuẩn bị nấu cơm tối, Thẩm Triết đi vào, Mạt Mạt nói: "Anh nếm thử tay nghề của em nhé."
Thẩm Triết dựa vào cửa: "Được!"
Mạt Mạt ngâm tôm, lấy thịt ra, trong lòng cân nhắc các món ăn buổi tối sẽ nấu.
Thẩm Triết đứng một hồi, đột nhiên hỏi: "Em họ, chồng em họ Trang phải không?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận