Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 916. Cầu mà không được 2

Chương 916. Cầu mà không được 2Chương 916. Cầu mà không được 2
Cầu mà không được 2
Hướng Hoa rất ghét người nước ngoài, nhưng không có cách nào khác cả. Anh ta không có quan hệ Ở nước ngoài, túi xách và giày dép của anh ta có thiết kế không tệ, mẫu mã rất thời trang, Nhưng không có quan hệ nên anh ta không thể xuất khẩu ra nước ngoài để nâng tâm thương hiệu, ngay cả một cơ hội cũng không có.
Chỉ cần xuất khẩu ra khỏi biên giới, anh ta có thể nâng giá bán. Một khi người nước ngoài mua giày dép và túi xách của anh ta, anh ta có thể nâng giá lên, theo cách này thì tiền chảy vào nhanh hơn, anh ta có tiền để làm nhiều việc khác hơn.
Hướng Hoa cười: "Ông cứ yên tâm đi, tôi có rất nhiều bạn bè, nhất định sẽ giúp ông lấy được căn nhà này."
Flo nói: "Tôi tin anh, nhưng mà tôi nói trước, tôi không muốn mua với giá quá cao, cao nhất là một trăm ngàn."
Trong lòng Hướng Hoa thầm chửi mẹ kiếp, tứ hợp viện hai dãy được bảo tồn hoàn hảo giá bán cũng đã cao hơn một trăm ngàn rồi, chưa kể căn nhà này còn ở vị trí tốt nhất trong khu vực nữa.
Hướng Hoa cũng muốn mua một căn tứ hợp viện, đã từng nghe ngóng giá cả, giá nhà khu vực này đã tăng lên tới một trăm năm mươi ngàn, thời gian trước mới có một căn nhà được bán ra. Cả nhà Mat Mat ra tới cửa, vừa lúc nghe được những lời này.
Trang Triều Dương đen mặt, đây chính là nhà tổ tiên của nhà họ Trang, mới lấy lại thôi mà đã có người để mắt tới, sắc mặt liền lạnh đi mấy phần.
Trang Triều Dương đi ra cổng, người nước ngoài kia cũng đã bước lên bậc thang, có vẻ như muốn vào xem một chút. Sắc mặt Hướng Hoa liền cứng đờ.
Flo mở miệng nói tiếng nước ngoài, quay lại nói với Hướng Hoa: "Chủ nhà ở đây này, Hoa, anh nhìn xem."
Mạt Mạt đi phía sau bước ra, Vân Kiến giúp Mạt Mạt đóng cửa lại, Mạt Mạt trực tiếp khóa lại.
Trang Triều Dương biết tiếng Anh, ánh mắt lạnh lùng nhìn Flo: "Căn nhà này không bán, mấy người đi được rồi."
Flo sửng sốt, đánh giá Trang Triều Dương. Trang Triều Dương không mặc quân trang mà chỉ mặc quần áo do Mạt Mạt may cho anh. Flo không nhìn thấy nhãn hiệu quần áo, trong mắt hiện vẻ xem thường: "Vừa rồi nhất định anh đã nghe thấy chúng tôi nói chuyện rồi. Nếu một trăm ngàn không đủ thì tôi có thể thêm mười ngàn nữa là một trăm mười ngàn. Số tiền này cả đời anh không kiếm được đâu."
Trang Triều Dương híp mắt: "Ông có thêm bao nhiêu tiền nữa thì tôi cũng không bán."
Flo lại sửng sốt, không ngờ người này sẽ từ chối một trăm mười ngàn. Một trăm mười ngàn là một khoản tiền không nhỏ, ánh mắt ông ta vẫn nhìn chăm chăm vào Trang Trieu Dương.
An An ôm cổ cha, nói với người nước ngoài: "Ông ngay cả phép lịch sự cơ bản nhất cũng không có, không chỉ đánh mất thể diện của bản thân mình mà còn của đất nước ông nữa. Lời nói và hành động của ông không chỉ đại diện cho một cá nhân, thưa ông."
Tiếng Anh của An An lưu loát hơn, Hướng Húc Đông vì rèn luyện tiếng Anh cho An An mà khi nói chuyện đều dùng tiếng Anh, vậy nên trong nhà tiếng Anh của An An là tốt nhất.
Mãi cho đến khi cả nhà Mạt Mạt đi xa rồi, Flo mới hoàn hồn, ông ta nhìn nhầm rồi.
Sắc mặt Hướng Hoa thay đổi liên tục, không nghĩ tới căn nhà này lại là của Trang Triều Dương. Những thứ anh ta cầu mà không được, vì sao Trang Triều Dương có thể dễ dàng có được như thế.
Kiếp trước là như thế, anh ta sống lại vẫn như cũ. Hơn nữa đời này Trang Triều Dương sống còn thuận lợi hơn, quá hạnh phúc.
Hướng Hoa đè nén oán niệm trong lòng, nói với Flo: "Căn nhà này không bán, chúng ta đi xem nhà khác đi. Ở khu vực này cũng có không ít tứ hợp viện đấy.”
Flo nhìn căn nhà: "Tôi đã xem rất nhiều tứ hợp viện rồi, nhưng tôi thích căn nhà này nhất. Hoa, nếu anh giúp tôi mua căn này, tôi sẽ giới thiệu bạn của tôi cho anh. Anh ấy cũng kinh doanh một thương hiệu giày ở nước ngoài, tôi đã xem thử sản phẩm giày của anh rồi, tôi nghĩ hai người có thể hợp tác được đấy." Ảnh mắt Hướng Hoa lập tức sáng lên, hợp tác với thương hiệu giày dép quốc tế, tiền sẽ về nhanh hơn: "Được rồi, ông Flo, tôi sẽ tìm cách."
Bạn cần đăng nhập để bình luận