Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 755. Gia tộc 1

Chương 755. Gia tộc 1Chương 755. Gia tộc 1
Tôn Hoa thấy có bóng người ngoài cửa sổ trước thì ngừng nói, Hướng Húc Đông nhìn thấy là Mạt Mạt, ve mặt nghiêm túc nở nụ cười: "Mau vào đây."
Mạt Mạt dẫn bọn nhỏ vào nhà, An An chạy tới: "Ông nội Hướng."
Hướng Húc Đông cười: 'Ây."
Hướng Húc Đông thông qua Vân Kiến đã biết Mạt Mạt thi đỗ đại học: "Còn chưa chúc mừng nữa, chúc mừng đã thi đậu đại học thủ đô."
Mạt Mạt: "Cảm ơn."
Mat Mạt ngồi xuống, nhìn về phía Tôn Hoa, Tôn Hoa đang thu lại thư thông báo ở trên bàn trà, Mạt Mạt tỉnh mắt, nhìn lướt qua, thật là khiến cho người khác bất ngờ, bên trên thư thông báo của Tôn Hoa là đại học thủ đô, chuyên ngành kinh tế.
Mạt Mạt sửng sốt, ở niên đại này không biết tình hình phát triển của tương lai, lựa chọn học kinh tế chỉ có hai loại người, một là vì cống hiến phát triển kinh tế cho Tổ quốc, một là trong nhà có người tài ba, có thể nhìn thấu được hướng đi mười năm nữa trong tương lai, mới có thể để cho bọn trẻ học kinh tế.
Mạt Mạt nhìn Tôn Hoa, nhìn thế nào cũng thấy Tôn Hoa không giống như muốn cống hiến, vế sau thì càng không thể.
Mạt Mạt biết Tôn Hoa, tính cách của anh ta cô cũng đã phân tích qua, tâm nhìn của Tôn Hoa thiển cận, anh ta không có khả năng dự đoán tương lai, như vậy thì tại sao Tôn Hoa muốn học kinh tế?
Vừa mới khôi phục thi đại học, sinh viên kinh tế lần này, trong tương lai, không phải nhà kinh tế học, cũng là ông lớn thương mại, Tôn Hoa quá không bình thường rồi.
Mạt Mạt quan sát Tôn Hoa, anh ta hào phóng để cho cô tuỳ ý dò xét, Tôn Hoa không giống như người hơn 30 tuổi, trong ánh mắt quá mức bình tĩnh, cảm giác như có chút bày mưu tính kế, giống như tất cả mọi chuyện đều nắm rõ, nhưng có một thần thái rất nhỏ trong con mắt mà Mạt Mạt thấy được đó là đắc ý.
Mạt Mạt nhíu mày, thu hồi lại ánh mắt, chỉ quan sát Tôn Hoa, cô không dám có kết luận, chỉ có thể đợi lát nữa hỏi Hướng Húc Đông một chút.
Tôn Hoa có việc nên mới tới, nhưng mọi sự chú ý của Hướng Húc Đông đều tập trung hết trên người An An, đã sớm quên mất Tôn Hoa rồi.
Tôn Hoa híp mắt đứng dậy: "Cha, con đi về trước."
Hướng Húc Đông không phải lần đầu nghe gọi cha, đã thành thói quen rồi, mặc dù không đáp lại, nhưng cũng liếc nhìn Tôn Hoa một cái, Tôn Hoa đẩy cửa đi..
Mạt Mạt đợi Tôn Hoa đi rồi, hỏi Hướng Húc Đông: "Anh ta thường xuyên tới sao?"
Hướng Húc Đông có chút phức tạp: "Gần đây thì thường xuyên tới, có thư thông báo, nó câm đến cho cha xem một chút."
Hướng Húc Đông có khúc mắc với Tôn Hoa, năm đó con trai tố cáo cha, ông ta còn rõ mồn một trước mắt, những ngày nay Tôn Hoa thường xuyên đến, ông ta cũng không hề cho một vẻ mặt vui tươi.
Mạt Mạt cân nhắc hỏi: "Tôi cảm thấy Tôn Hoa đã thay đổi rất nhiều, thành tích lần này của anh ta đứng thứ ba đó."
Hướng Húc Đông: "Cha cũng cảm thấy, năm đó chuyện học hành của Tôn Hoa là do cha ép, nếu không ngay cả trường đại học cũng không thi đậu, bây giờ lại thi lên đại học, sự biến hoá này cũng quá lớn."
Trong lòng Mạt Mạt càng nghi ngờ hơn: "Lần này tới anh ta cũng mang thư thông báo đến cho ông xem một chút sao?"
Hướng Húc Đông ngừng một lát: "Nó muốn đổi vê họ Hướng, nói là thỉnh cầu sự đồng ý của cha."
Mạt Mạt sửng sốt: "Đổi họ sao?"
Hướng Húc Đông gật đầu: "Phải, đổi họ, nói là lúc nhập học, mang theo hộ khẩu sửa lại trực tiếp."
Mạt Mạt không hiểu, Tôn Hoa đang muốn làm gì? Lại muốn họ Hướng?
Mạt Mạt nhìn dáng vẻ của Tôn Hoa, cái họ này là nhất định phải đổi.
Trong đầu Mạt Mạt loé lên một tia sáng, ánh mắt nhìn về phía Hướng Húc Đông, ông ta vẫn chưa từng có người nhà, cô chưa từng nghe Trang Trieu Dương nói đến, cũng không nghe Trang Triều Lộ nói đến.
Mạt Mạt hỏi một câu: "Nhà họ Hướng còn có ai không?"
Hướng Húc Đông mất một lúc phản ứng mới hiểu được câu hỏi của Mạt Mạt, cau mày: "Nhà họ Hướng từ lâu đã không còn ai rồi, năm đó là tự tay cha chôn cha mẹ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận