Thập Niên 60: Có Nhân Duyên

Chương 372. Không thể cho cháu xem được 2

Chương 372. Không thể cho cháu xem được 2Chương 372. Không thể cho cháu xem được 2
Hiện tại đã ba giờ chiêu, Mạt Mạt hỏi Trang Triều Dương,"Điều tra anh xong rồi à?"
Trang Triều Dương cười,'Anh về đây thì tất nhiên là xong rồi."
Mạt Mạt,"Không sao chứ?"
Trang Triều Dương gật đầu,'Không sao."
Miêu Chí mới chỉ biết Cảnh Tinh Tinh hi vọng Mạt Mạt rời quân khu, còn chưa biết Trang Triều Dương gặp phải chuyện gì, Mạt Mạt nói ra chuyện này, khuôn mặt Miêu Chí tram xuống, hỏi anh: "Thật sự không sao chứ?”
Trang Triều Dương gật đầu,"Không sao, kêu ngày mai cháu quay lại đơn vị."
Mạt Mạt nhìn Trang Triều Dương, khẳng định nói: "Hướng Húc Đông đi rồi sao?"
Thần sắc Trang Triều Dương có chút phức tạp,Ừ."
Lúc này có tiếng đập cửa, Trang Triều Dương đứng dậy mở cửa, là Lâm Sâm trở về,"Thủ trưởng, chuyện đã sắp xếp xong xuôi, hiện tại có thể đi lúc nào cũng được."
Miêu Chí hỏi Mạt Mạt,"Có muốn về Dương Thành với ông ngoại không?"
Mat Mạt gật đầu,'Được al" Miêu Chí đứng dậy, nhìn thoáng qua Trang Trieu Dương,"Cháu cũng cùng đi đi!"
Trang Triều Dương,"Vâng."
Mạt Mạt vừa mở cửa ra ngoài, nhà của Khổng Á Kiệt mở cửa, Khổng Á Kiệt đi ra, nhìn thấy Trang Triều Dương thì thần sắc đặc biệt kích động,"Không sao thì tốt, không sao thì tốt, làm tôi lo lắng chết mất”
Mat Mạt,..."
Khổng Á Kiệt giả vờ kích động có hơi quá lố, quá giả.
Biểu cảm Trang Triều Dương không thay đổi, biểu cảm Khổng Á Kiệt lại thay đổi, giống như đột nhiên nhìn thấy Miêu Chí/'Đây, không phải là, chào thủ trưởng."
Mạt Mạt câm nín, chào theo kiểu quân đội chuẩn mực, biểu hiện đúng chỗ, thật có kỹ năng diễn xuất.
Miêu Chí sắp xuống mồ rồi, trải qua mưa gió, năm đó ông ở trong hậu phương của quân địch, am hiểu nhất chính là kỹ thuật diễn, chút thủ đoạn nhỏ của Khổng Á Kiệt đều không qua mắt được ông.
Miêu Chí nhàn nhạt ừ một tiếng, quay người xuống lầu.
Mạt Mạt vội vàng đuổi theo, Lâm Sâm đi theo sau lưng, cuối cùng là Trang Triều Dương. Lúc Trang Triều Dương đi ngang qua Khổng Á Kiệt,"Giả trân."
Khuôn mặt Khổng Á Kiệt vặn vẹo, âm trầm nhìn bóng lưng Trang Triêu Dương xuống lầu, trong lòng oán hận ông trời bất công, rõ ràng Trang Trieu Dương gặp toàn chuyện rắc rối, nhưng ai có thể nghĩ đến, Trang Triêu Dương còn một con át chủ bài quan trọng, cưới Liên Mạt Mạt, chỉ chớp mắt trở thành cháu rể của Miêu Chí.
Khổng Á Kiệt không phục đi nữa, sau này cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, anh ta thật không cam lòng!
Chuyện nhận người thân hôm nay cũng sớm đã truyền khắp đại viện, hiện tại mọi người đều biết, Liên Mạt Mạt là cháu gái ngoại của ông Miêu, nhưng vẫn có người không tin.
Lúc Mạt Mạt xuống lầu liền phát hiện dưới lầu nhà cô có rất nhiều người đang nói chuyện phiếm, những người này đều là muốn tận mắt xác minh.
Mọi người nhìn thấy Mạt Mạt và Miêu Chí cùng nhau đi ra ngoài, biểu cảm kích động, thì ra tin đồn là thật.
Mat Mạt,'..."
Lâm Sâm lái xe, Trang Triều Dương ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Mạt Mạt và Miêu Chí ngồi phía sau.
Khi Mạt Mạt lên xe, nhìn thấy chị dâu Vương trong đám người, chị dâu Vương vẫy tay với cô, cô khế cười.
Lâm Sâm khởi động xe, xe chậm rãi đi đến đại viện.
Miêu Chí kêu Lâm Sâm,"Dừng xe, vê nhà của tôi một chuyến."
Mạt Mạt sửng sốt,"Ông ngoại, sao vậy?" Miêu Chí vân luôn tỉnh táo, đột nhiên có chút căng thẳng,"Ông quên một thứ rất quan trọng, đã đáp ứng mẹ con, năm đó ông rời đi, lừa con bé nói là mua cái trống lắc cho con bé, trống lắc còn ở trong ngăn tủ, chúng ta đi lấy cái đó trước."
Lâm Sâm vội vàng quay xe, trở lại chỗ ở, Miêu Chí lấy một cái rương ra, ôm lên xe, nhẹ nhàng vuốt ve,"Đây là những món quà chuẩn bị cho mẹ con năm nay, nguyên một cái rương."
Miêu Chí thấy Mạt Mạt nhìn cái rương, cười khẽ,"Muốn xem sao, đáng tiếc ông ngoại không thể cho con xem được, cái này phải cho mẹ con xem trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận